Sống ở đời, bạn sẽ phải gặp đủ kiểu người. Gặp đúng người là một lần duyên phận, còn như gặp sai người thì thật đáng tiếc thay…
Quãng đời còn lại vốn không dài, cách tốt nhất để vui sống là lựa chọn một thái độ chân thành, lương thiện mà đối đãi với mọi người, mọi vật xung quanh.
Có người từng nói, mối quan hệ giữa người với người không nhất định là từ xa lạ mà trở nên quen thân, cũng không phải cứ phải từ chỗ quen thân rồi thành ra lạ lẫm.
Duyên phận giữa người với người vốn không bền chắc như trong tưởng tượng, có lẽ một giây trước còn dắt tay nhau vượt qua sóng gió, một giây sau đã nói lời ly biệt. Vậy nên, khi duyên vẫn còn thì hãy biết trân trọng.
Ở cùng với người, quan trọng là thật tâm với nhau. Bạn đối tốt với người, người ta sẽ tốt lại với bạn. Bạn cho đi chân thành thì sẽ nhận lại thiện lương. Tình cảm giữa người với người chính là có qua có lại với nhau.
Hai người ở cùng nhau, sẽ luôn có một người chủ động, nhưng chủ động quá lâu quá, lòng cũng sẽ mỏi mệt, sẽ tổn thương. Tổn thương rồi rất khó lành lại được. Mọi việc nên đứng ở góc độ của đối phương mà suy nghĩ, thêm một phần nhẫn nại và bao dung, như vậy sẽ không có nhiều oán khí và hiểu lầm, tình cảm tự nhiên cũng sẽ bền chặt hơn.
Làm người chớ quá khắt khe, bởi nước trong quá thì không có cá, người khắt khe quá khó có tri âm. Ở đời, nào mấy ai thập toàn thập mỹ, mỗi người đều có khuyết điểm này kia, quan trọng là lòng ta có đủ bao dung hay không. Bao dung là một kiểu tâm thái thiện lương, người cả ngày nói cười vui vẻ vốn không phải không có tức giận hay phiền não gì, mà là bởi tấm lòng rộng mở. Chỉ khi hai người bao dung lẫn nhau mới có thể cùng sánh bước dài lâu trên con đường đời.
Ở cùng với người hãy thêm một phần chân thành. Có câu: “Điều gì xuất phát từ trái tim thì sẽ đi đến trái tim”, bạn thật lòng với người thì người ta cũng sẽ thật lòng với bạn. Người thường hay tính kế với người khác thường luôn cho rằng mình quá thông minh chứ không biết rằng họ đang đánh mất đi thứ quý giá nhất trên đời là lòng tin.
Ở cùng với người đừng quá tranh nhau hơn thua. Trong cuộc sống đôi khi chỉ vì một câu nói mà ta tranh luận với nhau đến đỏ mặt tía tai. Người xưa nói: “Có lý không ở lớn tiếng”. Thật sự khiến người ta tâm phục khẩu phục không phải dựa vào cái miệng, mà là dựa vào sự chân thành. Dẫu là bạn bè, người thân hay vợ chồng cũng đừng quá tranh hơn thua, hãy tử tế nói chuyện. Đây cũng là một loại tu dưỡng.
Tục ngữ nói: “Thiện ý một câu ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ròng”. Ở cùng với người, hãy thêm một phần nhã nhặn, chớ nói lời dữ làm tổn thương nhau, nếu không sẽ mất nhau mãi mãi. Người ngoài mặt dẫu có mạnh mẽ thế nào, trong tâm cũng mong có được tình cảm ấm áp.
Làm người cần phải biết khiêm tốn, cần phải có tấm lòng thản đãng. Ai cũng thích kết giao với người khiêm tốn. Tư Mã Ý, một nhân vật nổi tiếng thời Tam Quốc nói: “Thần từ trước giờ không có kẻ thù, những người mà thần nhìn thấy đều là bạn bè và sư trưởng”. Đấy chính là tấm lòng thản đãng bao dung.
Người có khuôn phép, trong lòng có cả một biển cả mênh mông, ắt có thể khai thông con đường phía trước, vậy lo chi không có bạn bè?
Ở cùng với người, lời nói và vẻ ngoài của bạn khiến người ta cảm thấy thoải mái lúc đầu, nhưng về sau điều thật sự khiến người ta trân quý nhất chính là hàm dưỡng bên trong bạn. Quý mến một người thoạt đầu là bởi dung nhan, sau là kính trọng bởi tài hoa, hợp nhau ở tính cách, đi được lâu dài với nhau bởi thiện lương và sống được với nhau đến cuối cùng là ở nhân phẩm.
Một đời của người ta, gặp được một người vừa ý thật không phải dễ, gặp được đúng người lại càng khó hơn, chỉ khi lựa chọn phương thức ứng xử thích hợp, cộng thêm chân thành bao dung, tình cảm mới có thể vững chắc lâu bên được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét