Thứ Ba, 6 tháng 7, 2021

NẾU BẠN ĐANG THẤT VỌNG VỀ CHÍNH MÌNH, HÃY ĐỌC NHỮNG ĐIỀU DƯỚI ĐÂY

 touchmaster_20201218-44569


1. Không có ai là bất tài và vô dụng cả. Chỉ là bạn chưa ở đúng chỗ của mình và làm đúng sở trường của mình mà thôi.

2. Mỗi người đều có một câu chuyện đằng sau. Khi bạn chưa hiểu hết câu chuyện ấy, đừng phán xét một ai cả.

3. Tất cả mọi thứ - tốt hay xấu - đều bắt nguồn từ suy nghĩ của bạn. Hãy học cách nghĩ tích cực và kiểm soát suy nghĩ của chính mình.

4. Hãy trân trọng những thứ bạn đang có. Người hạnh phúc nhất không phải là người có tất cả, mà là người biết trân trọng tất cả mọi thứ họ đang có.

5. Trước khi nói một điều gì đó, hãy tự hỏi mình 3 câu sau: Điều này có đúng sự thật không? Điều này có cần thiết không? Điều này có mang lại thông điệp tích cực cho người nghe hay không?

6. Hạnh phúc là một sự lựa chọn.

7. Không có ai hạnh phúc mà chưa từng biết hương vị của khổ đau. Không có ai thành công mà chưa trải qua một lần thất bại. Quan trọng ở chỗ, bạn phải học được cách đứng dậy - bước tiếp - giữ lấy những bài học - và đừng bỏ quên nụ cười lại phía sau.

8. Dù hôm nay có tệ đến thế nào đi chăng nữa, bạn vẫn còn một thứ được gọi là ngày mai. Hãy đứng dậy, và làm lại, đằng nào cũng phải sống tiếp, thôi thì hãy sống cho thật hạnh phúc và tỏa sáng.

9. Giận ai thì cũng đừng giận đến ngày mai, nhất là với một nửa của mình. Bởi không ai biết được, đằng sau cánh cửa khép lại kia, mình có còn gặp lại họ lần nữa không.

10. Khi một sự cố xảy đến với bạn, thay vì ngồi than trời trách đất và dằn vặt vì những tổn thương, hãy nghĩ cách làm cho mọi chuyện sáng sủa hơn lên. Bởi chúng ta không kiểm soát được điều gì sẽ xảy đến với mình, nhưng phản ứng với tình huống đó theo cách nào - tiêu cực hay tích cực - hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của mình.

25 CÂU NÓI CỰC THẤM – NGẤM TẬN XƯƠNG TẬN TỦY

 


1. Chơi với người tốt như vào hàng hoa. Khi đi ra hương còn vương vấn.

Chơi với người xấu như vào hàng cá, quen tanh rồi, chẳng biết mình tanh.

2. Người ta nói, con ong, độc nhất ở cái đuôi, còn đàn bà độc nhất là ở tấm lòng.
Không sai đâu, hãy nghĩ kĩ đi, nếu bạn không chọc phá con ong, nó sẽ chẳng chích, cũng như đàn bà, nếu không đẩy họ vào đường cùng, họ sẽ không bao giờ thâm độc.

3. Lớn rồi!
- Nhìn 1 phải thấu 10
- Bởi vì bên trong 1 con người...
- Không thân thiện như cái miệng của họ thể hiện.
- Nhớ nhé:
Không phải cái gì lóng lánh cũng là vàng.
Không phải ai nhìn đàng hoàng cũng là người tử tế.

4. Ở đời có 3 chữ đừng:
- Đừng hiền quá để người ta bắt nạt
- Đừng ngốc quá để người ta đùa giỡn
- Đừng tin tưởng quá để khi bị lừa dối cũng không đến nỗi bi thương

5. 10 năm trước, những người quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bố mẹ bạn để đối đãi với bạn! 10 năm sau, những người xung quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bạn để đối đãi với bố mẹ bạn!

6. Khi bạn đã cố gắng hết sức mà họ vẫn không cảm nhận được. Vậy thì hãy dừng lại...hãy sống vì những gì xứng đáng hơn.

7. Chuyện của người khác, hãy nói cẩn thận.
Chuyện của người lớn, ít nói.
Chuyện của trẻ con, hãy nhẹ nhàng khuyên bảo giảng giải.
Chuyện nhỏ, nói một cách hài hước.
Chuyện làm không được, đừng nói.
Chuyện buồn, chỉ tìm bạn tri kỷ nói.
Chuyện của bản thân, nên nghe người khác nói thế nào trước.
Chuyện vợ chồng, cùng nhau thương lượng.
Chuyện gấp, từ từ nói.
Chuyện có thể sẽ xảy ra, đừng nên nói bậy.
Chuyện tổn thương người khác, tuyệt đối không nói.

8. Là phụ nữ đừng ỷ vào nhan sắc, vì nó sẽ tàn phai theo thời gian.

9. Đừng bao giờ níu kéo một ai cả. Đơn giản vì khi người ta muốn ở lại thì có đuổi thế nào cũng không đi. Nếu người ta muốn đi có giữ thế nào người ta cũng không ở lại.

10. Nếu bạn cực kỳ cuồng si ai đó, đơn giản vì bạn không xứng với người ta.

11. Đừng khoe khoang bản thân tăng ca hoàn thành nốt công việc, nó chỉ cho thấy năng lực làm việc yếu kém và khả năng vạch kế hoạch tệ hại.

12. Bill Gates thôi học theo đuổi ước mơ, trở thành một trong những người giàu nhất thế giới, nhưng chớ quên ông ấy thôi học ở trường Harvard.

13. Nếu mày giỏi thứ gì đó, đừng bao giờ làm nó miễn phí.

14. Nếu thực sự muốn biết làm thế nào để giúp đỡ con cái, hãy để chúng một mình!

15. Phụ nữ không có sức hấp dẫn mới cảm thấy đàn ông trăng hoa. Đàn ông không có thực lực mới cảm thấy phụ nữ thực dụng!

16. Thứ không cần, có tốt đến đâu cũng là rác.

17. Nếu không thể làm ba mẹ tự hào, vậy hãy để họ bớt lo lắng đi cũng được.

18. Cuộc sống cũng tương tự như một trò đấm bốc. Thất bại không được tuyên bố khi bạn ngã xuống mà là khi bạn từ chối “đứng dậy”!

19. Thỉnh thoảng bạn nên nói chuyện với một đứa trẻ 3 tuổi. Khi đó bạn sẽ nhìn nhận lại về cuộc đời.

20. Khi mọi thứ dường như chống lại bạn. Hãy nhớ rằng máy bay chỉ có thể cất cánh khi chống lại gió.

21. Yêu cầu sự giúp đỡ không hề khiến bạn yếu đuối.

22. Đứng trên đỉnh núi, trên đầu bạn là cả trời sao.

23. Thịnh vượng tạo ra bạn bè, nghịch cảnh thử thách họ.

24. Đằng sau không ai chống lưng, tuyệt đối không thể ngã xuống được.

25. Không chết được thì phải sống, đã sống thì phải sống cho ra hồn người.

Nguồn: st

VẬN MỆNH CỦA 1 NGƯỜI TỐT HAY XẤU CHỈ CẦN NHÌN CÁCH NÓI CHUYỆN

 VẬN MỆNH CỦA 1 NGƯỜI TỐT HAY XẤU CHỈ CẦN NHÌN CÁCH NÓI CHUYỆN

www.Etipfree.com20210208-55551

“Lời nói do tâm sinh”, nhìn cách nói của 1 người ta có thể biết chính xác tâm tướng và vận mệnh của họ.

Lời nói do tâm sinh

Lắng nghe lời Phật dạy. Lời nói chính là biểu hiện rõ rệt nhất của một người có đức hay không, lời nói cần giữ thủ đức, có như vậy mới giữ được phúc báo. Tại sao chỉ mất 2 năm để học nói nhưng ta phải dành cả đời để học cách im lặng?

Nói là một loại năng lực, im lặng là một loại trí tuệ. Mệnh của con người có tốt hay không có thể nhìn cách người đó nói chuyện là có thể nhận biết. Hàng ngày không nhất định đều phạm phải việc tổn đức, nhưng nói chuyện thốt ra những điều khó nghe, làm tổn thương người khác thì đương nhiên sẽ mất đi phúc báo.

Cuộc sống của những người hay dùng những lời lẽ sắc nhọn làm tổn thương người khác thường là những người cô đơn, ít bạn bè.

Người có vận mệnh tốt là người ăn nói có chừng mực, mỗi lời nói đều thể hiện là người có đạo đức, họ không dùng ngôn từ mạnh để phê phán, chê bai người khác, không dài dòng nói từ chuyện nọ sang chuyện kia, không kể công của bản thân mình sau khi đã giúp ai đó. Lời nói của họ luôn chân thành, với tâm ý động viên, khích lệ người khác.

Biết rõ về một người, không cần nhất thiết phải tận nói, hãy lưu lại cho người ta ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu lại chút “khẩu đức” cho mình. Trách một người không cần phải tận trách, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút độ lượng cho mình.

Có công không cần đòi hỏi tận cùng, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khiêm nhượng cho mình.

Đúng lý cũng không cần đoạt tận, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khoan dung cho mình.

Tài năng đừng quá ngạo mạn, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu chút đức khiêm hư cho mình.

Ngày tháng tích tụ, bao nhiêu phúc báo cũng từ cái miệng mà đi hết nếu cứ thường xuyên gây khẩu nghiệp. Lời nói không hay sẽ làm tan vỡ mọi mối quan hệ, dù trước đó phải khó khăn để xây đắp. Thực tế là không người chồng nào muốn về nhà nếu có một cô vợ thường xuyên chì chiết, trách móc; không có đứa con nào hạnh phúc nếu có cha mẹ không nói lời dịu dàng mà chỉ quát nạt, la mắng; không có người bạn nào hứng thú giao thiệp với người hay nói lời cay độc, bình phẩm ác ý…

Cổ nhân nói: “Lời do tâm sinh”, một người có tâm tính như thế nào thì sẽ nói ra những lời như thế. Người có lòng bao dung lời nói ra sẽ nhẹ nhàng hòa ái, người trong tâm đầy oán hận, lời nói ra sẽ hung hăng, cay nghiệt. Người khiêm nhường lời nói ra sẽ chừng mực nhã nhặn. Người tự cao lời nói thường khoa trương phách lối.

Cách nói chuyện ảnh hưởng xấu đến vận mệnh

1. Đừng bao giờ nói nhiều về tính xấu của người khác, vì những điều đó không ảnh hưởng đến kinh tế nhà bạn và vì bạn chưa chắc đã tốt hơn họ nhiều.

2. Đừng bao giờ bình xét về gia cảnh của ai đó, vì sự giàu nghèo của họ không liên quan gì đến bạn.

3. Đừng bao giờ có lời nói làm tổn thương người khác, vì luật nhân quả luôn tồn tại dù bạn có tin hay không.

4. Đừng tùy tiện nổi giận với người khác, không phải họ đang nợ bạn mà có lẽ chính là bạn đang nợ họ, và giờ đến lúc bạn phải trả cái nợ đó.

5. Đừng bàn luận nhiều về cách hành xử của người khác, vì có thể họ chính là chiếc gương của bạn, nhờ tấm gương đó mà bạn nhận ra những thiếu sót của bản thân.

6. Đừng bình phẩm xấu về ai đó, vì có thể người nào đó cũng đang nói về bạn với một điều tốt đẹp.

7. Đừng giải thích nhiều về một sự việc nào đó, vì có thể càng giải thích thì vấn đề lại càng trở nên rắc rối hơn.

Bệnh từ cái miệng, họa cũng từ cái miệng

Theo kinh sách nhà Phật, con người ta có vận mệnh tốt và giàu có ở kiếp này là vì người đó đã tích được nhiều đức ở các kiếp sống trước. Tích đức thường được hiểu là cần phải làm được việc gì đó tốt, giúp đỡ được ai đó. Tuy nhiên, không hề đơn giản khi làm được việc gì đó tốt cho ai đó. Bạn có thể phải mất rất nhiều công sức, tiền của khi giúp ai đó, tuy nhiên cũng không hề chắc chắn rằng những nỗ lực mà bạn bỏ ra hoàn toàn đem lại kết quả tốt đẹp.

Trong cuộc đời của mỗi người, không phải ai cũng sẵn lòng làm việc gì tốt cho người khác nhưng họ lại rất dễ nói những lời khó nghe với những người xung quanh. Chính những lời nói khó nghe đó khiến cuộc sống của họ không hề bằng phẳng, mà trái lại, không biết chừng lại gập ghềnh chông gai.

Cổ nhân ta có dạy: “Bệnh tùng khẩu nhập, hoạ tùng khẩu xuất” nghĩa là: bệnh từ cái miệng, họa cũng từ cái miệng. Của cải dù to lớn như núi, nhưng cái miệng ăn lâu ngày cũng hết, phúc đức dù cực khổ gieo tạo nhiều đời, nhưng do cái miệng tạo nghiệp, nói lời ác ý với người khác thì lại khiến đức đó tiêu tan đi mất.

Có người thắc mắc sao mình làm ơn mà lại bị mắc oán, họ không biết rằng cũng có thể do chính cái miệng của họ thường hay kể công, mắng mỏ, áp đặt người khác.

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2021

Đọc 2 bức thư của một tử tù và một CEO gửi mẹ để thấy: Dạy con sai một ly, đi một dặm

 "Mẹ cắt đi đôi cánh của con ngay từ khi con còn bé, nhưng lại muốn con bay cao bay xa khi trưởng thành, như vậy là đúng hay sai?".

Là cha mẹ, ai sinh con ra cũng mong muốn con mình tài giỏi, lớn lên thành đạt. Tuy nhiên, mỗi người lại có cách dạy con khác nhau. Cách giáo dục của cha mẹ với con chính là tiền để hình thanh lên nhân cách trẻ, cũng chính là nét vẽ đầu tiên cho tương lai sau này của con.

Hãy cùng đọc 2 bức thư dưới đây của một tử tù và một CEO gửi mẹ, chúng ta sẽ nhận ra một điều rằng, dạy con sai một ly là đi một dặm.

1

Bức thư của một tử tù

Mẹ à,

Ngày mai con của mẹ phải ra pháp trường rồi. Con cũng không biết tại sao con lại phải đi đến bước đường cùng như thế. Nhưng hiện tại con cũng chẳng cảm thấy đau đớn hay sợ sệt, con chỉ muốn gặp mẹ và những kí ức trước đây chợt ùa về trong tâm trí con…

Năm con 3 tuổi, con chạy rất nhanh, có lần vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã chạy đến, đỡ con dậy, dỗ dành con và không quên mắng hòn đá: “Mẹ đánh chừa hòn đá nhé, hòn đá hư quá lại làm anh ngã xước cả đầu gối”.

Con không dám khóc, nhưng nghe xong câu nói của mẹ, con đã sà vào lòng mẹ và khóc một lúc lâu. Mẹ đã cho con biết rằng, lí do con ngã là do hòn đá, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ chỉ muốn dỗ dành cho con không khóc nữa.

Năm con 4 tuổi, có lần vì con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm. Thấy thế, mẹ đã nhẹ nhàng mang bát cơm ngồi cạnh con và đút cho con ăn.

Mẹ đã cho con biết cách tận hưởng cuộc sống, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ sợ con làm vãi cơm làm bẩn quần áo, rồi mẹ lại phải đi giặt.

Năm con 6 tuổi, mẹ đưa con đến cửa hàng đồ chơi nhân dịp Tết thiếu nhi, mẹ đã dặn là con chỉ được mua một món quà. Nhưng khi con mua được xe điều khiển từ xa thì con lại muốn mua thêm máy bay. Khi mẹ lắc đầu không đồng ý, con đã nằm vật xuống sàn ăn vạ đến khi mẹ chịu mua cho con mới thôi.

Mẹ đã cho con biết dùng chiêu này là con có thể đòi được đồ chơi mình yêu thích, nhưng con không hiểu rằng mẹ không muốn bị muối mặt trước chỗ đông người và làm mất thì giờ của những người khác.

Năm con 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ sợ con giặt không sạch, con muốn rửa bát, mẹ sợ con làm vỡ bát, con muốn tự xới cơm, mẹ sợ con bị bỏng. Mẹ đã cho con thấy, trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn và nguy hiểm mà con không thể tự mình đối diện.

Nhưng con đã không hiểu được rằng mẹ chỉ không muốn mất công thu dọn những hậu quả mà con có thể sơ ý gây ra.

Năm con 10 tuổi, mẹ đã đăng kí cho mấy lớp phụ đạo văn hóa và học năng khiếu. Khi con cảm thấy mệt đến mức không chịu nổi, mẹ đã nỏi: “Nếu con không chịu được khổ thì làm sao nên người được”.

Mẹ đã cho con thấy học tập là việc rất cực khổ, nhưng con không hiểu rằng mẹ chỉ muốn con thành đạt để có ngày được mở mày mở mặt trước mọi người.

Năm con 13 tuổi, do sơ ý, con đã đá bóng và làm vỡ cửa sổ nhà người khác. Mẹ đã dùng tiền để bồi thường và dắt con đi xin lỗi họ.

Mẹ đã cho con biết rằng, khi gây ra chuyện chỉ cần nói “xin lỗi” là xong nhưng con đã không hiểu được người ta đã bắt nhà mình bồi thường quá nhiều khiến mẹ ấm ức, khó chịu.

Năm con 15 tuổi, con đòi học đàn piano, mẹ đã vay tiền để mua cho con một chiếc. Nhưng chỉ sau một tháng, con đã chẳng còn đụng đến nó nữa.

Mẹ đã cho con thấy, hóa ra không có tiền vẫn có thể sở hữu đồ mình thích, nhưng con lại không hiểu rằng mẹ đã phải nai lưng ra làm để trả được hết nợ.

Năm con 19 tuổi, đến giai đoạn chọn trường, mẹ nói rằng làm luật sư không những có nhiều tiền lại còn có địa vị trong xã hội và nhất định con phải họ ngành luật.

Mẹ đã cho con thấy rằng, chỉ cần con đi theo con đường mẹ vẽ ra là được, nhưng con không hiểu được mẹ chỉ muốn thông qua con để thực hiện ước mơ dang dở thuở thiếu thời.

4

Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới với lí do muốn gọi điện cho mẹ thường xuyên hơn. Mẹ đã không cân nhắc nhiều và chuyển ngay cho con 10 triệu đồng. Nhưng con chỉ dùng điện thoại để gọi điện cho bạn gái, khi nào nhớ ra con mới gọi cho mẹ.

Mẹ đã cho con thấy rằng mẹ là một ngân hàng miễn phí có thể chuyển tiền cho con bất cứ lúc nào, nhưng con đã không biết rằng mẹ đã nhiều lần chờ đợi cuộc gọi của con trong ngày sinh nhật mẹ.

Năm con 24 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ đã dùng tiền để con được vào làm tại một cơ quan nhà nước.

Mẹ đã cho con tất, 4 năm đại học chơi bời, ra trường vẫn có việc làm ổn định, nhưng con đã không biết rằng vì con mà mẹ phải vất vả chạy vạy, đi cầu cạnh biết bao người.

Năm con 27 tuổi, con yêu nhiều cô mà chưa có mối quan hệ nào được lâu dài, các cô gái đều nói con là người không có trách nhiệm, không trưởng thành. Mẹ nói với con rằng do duyên chưa tới, do con chưa gặp được người phù hợp mà thôi.

Mẹ đã cho con thấy rằng những cô gái không lấy được con là do họ kém phúc phận nhưng con lại không hiểu được vì con, mẹ đã phải đi nhiều nơi để tìm cho con người ưng ý.

Năm con 32 tuổi, do đánh bạc thua và nợ nhiều tiền, tuy tức giận đến mức sinh bệnh nhưng mẹ vẫn cố gắng trả hết nợ cho con.

Mẹ đã cho con thấy, dù con làm gì nên tội thì mẹ vẫn gánh giúp con nhưng con lại không biết được rằng vì con mà mẹ đã tiêu hết số tiền mẹ dành dụm tuổi già.

Năm con 35 tuổi, khi con biết mẹ chẳng gánh được giúp con nữa, con đã làm liều, cướp của giết người. Khi nghe họ tuyên án tử hình, mẹ đã khóc và trách ông trời không công bằng, vất vả cả đời vì con mà cuối cùng lại ra nông nỗi này.

Cuối cùng con đã biết, vì mẹ yêu con nên hết lần này đến lần khác cướp đoạt đi cơ hội trưởng thành của con, bóp nghẹt khả năng sinh tồn của con, lấy đi trách nhiệm đối với cuộc đời của chính con.

Mẹ đã dùng phương pháp sai lầm và vất vả cả đời vì con cái, để đổi lấy sự đau khổ cho cả 2 thế hệ. Hóa ra giáo dục con cái không có cơ hội để lặp lại lần thứ 2. Mẹ hãy bảo trọng!

Ngày mai con phải đi rồi. Hy vọng ở một thế giới khác, con có thể học được cách có trách nhiệm với chính mình, tự mình tìm được hạnh phúc cho chính mình…

Bức thư của một CEO

Mẹ à,

Ngày mai con của mẹ sẽ bắt tay vào một dự án mới. Để có được thành công như ngày hôm nay, tất cả là nhờ công dạy dỗ của mẹ. Ngày bé, con hay trách mẹ sao không đối xử dịu dàng với con như mẹ của những bạn khác, nhưng đến giờ con đã hiểu thấu suốt những gì mẹ dạy con.

Năm con 3 tuổi, con chạy rất nhanh, có lần vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã không đỡ con dậy vì mẹ muốn con tự đứng dậy và muốn con những lần sau phải cẩn thận hơn.

Mẹ đã dạy con phải biết chịu trách nhiệm với những hành động của mình.

Năm con 4 tuổi, vì mải xem tivi nên con không muốn ăn. Mẹ bảo không ăn thì nhịn đói nhé, ai ngờ mẹ cho con nhịn đói thật, lúc con vào bếp thì chẳng tìm được thứ gì ăn cả.

Mẹ đã dạy cho con biết, phải tự chịu trách nhiệm với sự bướng bỉnh của mình.

Năm con 6 tuổi, mẹ đưa con đến cửa hàng đồ chơi nhân dịp Tết thiếu nhi, mẹ đã dặn là con chỉ được mua một món quà. Nhưng khi con mua được xe điều khiển từ xa thì con lại muốn mua thêm máy bay. Khi mẹ lắc đầu không đồng ý, con đã nằm vật xuống sàn ăn vạ, mẹ đã quay lưng bước ra khỏi cửa hàng. Con sợ mẹ đi mất nên vội đứng dậy lau nước mắt chạy theo mẹ về nhà.

Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân.

Năm con 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã dạy con cách giặt tất sao cho sạch, con muốn rửa bát, mẹ dạy con cầm bát đĩa khi trơn sao cho khỏi trượt tay rơi xuống đất, con muốn tự xới cơm, mẹ dạy con cách cầm muôi cơm xới sao không bị bỏng.

Mẹ đã dạy cho con biết phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.

Năm con được 10 tuổi, mẹ thấy các buổi học thêm của con kín mít, mẹ nói rằng : “Đến lớp hãy cố gắng học, khi nghỉ hãy chơi cho thỏa thích, nếu còn thời gian thì đọc thêm sách vở, thì con sẽ không sợ thua kém ai cả“

Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sở thích của mình.

6

Năm con 13 tuổi, do sơ ý, con đã đá bóng và làm vỡ cửa sổ nhà người khác. Mẹ đã đưa con đến cửa hàng để mua kính, sơn và đinh, sau đó mẹ đã bảo con giúp mẹ cùng lắp lại cửa kính cho họ. Sau đó còn trừ tiền tiêu vặt của con vào tháng sau.

Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước những sai lầm của bản thân.

Năm con 15 tuổi, con đòi học đàn piano, nhưng mẹ lại mua cho con kèn acmonica. Mẹ bảo: “Thổi được kèn ác-mô-ni-ca đi đã rồi hãy nói đến chuyện mua đàn piano”. Con đã thổi kèn ác-mô-ni-ca cho đến bây giờ, còn nguyện vọng muốn chơi đàn piano, con đã quên từ lúc nào không biết.

Mẹ đã dạy cho con biết phải kiên trì và có trách nhiệm với chính kiến của mình.

Năm con 19 tuổi, con chuẩn bị thi vào đại học, mẹ đã giúp cùng con phân tích con yêu thích gì, con có khả năng làm gì, và để cho con tự quyết định chuyên ngành mà mình muốn theo đuổi.

Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm cho tương lai của bản thân.

Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới, mẹ nói rằng điện thoại cũ chưa hỏng thì không được đổi. Nếu như con nhất định muốn đổi thì tự kiếm tiền mà tự mua.

Nhờ đi dạy thêm mà con kiếm đủ tiền để mua điện thoại mới, thực ra con cảm thấy vui sướng vì đạt được một điều gì đó bằng chính bản thân mình có giá trị hơn hẳn một chiếc điện thoại mới.

Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp đại học con đã muốn tự gây dựng sự nghiệp. Mẹ đã khuyên con không nên nóng vội, mà hãy bắt đầu làm những việc mà con yêu thích, khi có kinh nghiệm rồi hãy tính.

Hai năm sau, con quyết định mở công ty, mẹ nói, nếu như con có thể chấp nhận một kết quả tồi tệ nhất, thì hãy mạnh dạn và đặt tâm vào mà làm.

Mẹ đã cho con vay 300 triệu đồng, và yêu cầu con 4 năm sau phải trả. Con đã vỗ ngực và nói, con không những trả tiền cho mẹ, mà còn tặng mẹ một căn hộ nữa. Mẹ đã dạy con biết có trách nhiệm với sự nghiệp của chính mình.

Năm con 27 tuổi, con đã đưa một cô gái thông minh và xinh đẹp về nhà, đó là lần đầu tiên mẹ khen ngợi con trước mặt cô ấy.

Mẹ còn nói, chuyện vợ chồng là tự con quyết định, chỉ cần chúng con thành tâm thành ý thì mẹ đã rất hạnh phúc rồi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự có trách nhiệm với hạnh phúc của bản thân.

Năm con 32 tuổi, con đã đưa chìa khóa của một căn hộ mà con mua để tặng mẹ, khi cầm chìa khóa mẹ lập tức quay lưng ra sau. Nhìn thấy đôi vai mẹ khẽ rung rung, con biết rằng mắt mẹ đang nhòa đi vì hạnh phúc.

Mẹ đã dạy cho còn biết phải có trách nhiệm với lời hứa của mình.

Năm con 35 tuổi, công ty của con không ngừng mở rộng, các dự án đến với chúng con nườm nượp. Con vẫn thường dạy cho con của con biết phải có trách nhiệm với bản thân mình, giống như mẹ đã từng dạy con khi xưa.

Con hy vọng rằng chúng sẽ làm được những điều còn to lớn hơn nữa.

Con yêu mẹ. Con cám ơn mẹ!

Mỗi đứa trẻ như một mầm cây nhỏ, sự vun trồng, chăm bón, tỉa tót cành cây mỗi ngày sẽ tạo nên thành quả khác biệt trong tương lai. Trên hành trình làm cha, làm mẹ của mình, có lẽ mỗi phụ huynh đều nên tâm niệm một điều:

Hãy tin tưởng và trao cho con cơ hội được vấp ngã, được thất bại, được trải qua đớn đau và tiếc nuối… để học cách trưởng thành, học ách vượt qua nỗi sợ hãi để đi tới thành công.

11 câu nói vừa 'thâm' vừa 'thấm', ai cũng nên đọc để hiểu hết cuộc đời

 - Giữa những xô bồ mỏi mệt của cuộc sống này, hãy bỏ ra vài phút để chiêm nghiệm những câu nói dưới đây, bạn sẽ hiểu được nhiều điều.

1. 10 năm trước, những người quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bố mẹ bạn để đối đãi với bạn. 10 năm sau, những người xung quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bạn để đối đãi với bố mẹ bạn!

2. Chơi với người tốt giống như vào hàng hoa. Khi đi ra hương thơm còn vương vấn. Chơi với người xấu giống như vào hàng cá. Quen tanh rồi, chẳng biết mình tanh.

8

3. Người ta nói, con ong, độc nhất ở cái đuôi, còn đàn bà độc nhất là ở tấm lòng.

Không sai đâu, hãy nghĩ kĩ đi, nếu bạn không chọc phá con ong, nó sẽ chẳng chích bạn, cũng như đàn bà, nếu không đẩy họ vào đường cùng, họ sẽ không bao giờ thâm độc.

4. Lớn rồi, nhìn 1 phải thấu 10. Bởi vì bên trong 1 con người không thân thiện như cái miệng của họ thể hiện.

Không phải cái gì óng ánh cũng là vàng, không phải ai nhìn đàng hoàng cũng là người tử tế.

5. Chuyện của người khác, hãy ăn nói cẩn thận. Chuyện của người lớn, ít nói thôi. Chuyện của trẻ con, hãy nhẹ nhàng khuyên bảo. Chuyện nhỏ, hãy nói một cách hài hước. Chuyện làm không được, đừng nói. Chuyện buồn, chỉ tìm bạn tri kỉ mà nói. Chuyện của bản thân, nên nghe người khác nói thế nào trước.

Chuyện vợ chồng, hãy cùng nhau thương lượng. Chuyện gấp, từ từ nói. Chuyện chưa chắc có thể sẽ xảy ra, thì đừng nên nói bậy. Chuyện tổn thương người khác, tuyệt đối không được nói.

6. Ở đời có 3 chữ Đừng: Đừng hiền quá để người ta bắt nạt; Đừng ngốc quá để người ta đùa giỡn; Đừng tin tưởng quá để khi bị lừa dối cũng không đến nỗi bi thương.

7. Đừng bao giờ níu kéo một ai cả. Đơn giản vì khi người ta muốn ở lại thì có đuổi thế nào cũng không đi.

Nếu người ta muốn đi thì có giữ thế nào người ta cũng không ở lại.

9

8. Khi bạn đã cố gắng hết sức mà họ vẫn không cảm nhận được. Vậy thì hãy dừng lại…

Hãy sống vì những gì xứng đáng hơn. Là phụ nữ đừng có ỷ vào nhan sắc, vì nó sẽ tàn phai theo thời gian. Người phụ nữ có cái tâm đẹp mới là người phụ nữ đẹp nhất.

9. Khi còn sống, con người thường hay cho rằng ngày mai còn dài, thiếu gì cơ hội để gặp gỡ nhau, nhưng thực ra, đời người là một phép trừ, gặp nhau một lần cũng là đã bớt đi một lần gặp gỡ.

10. Bạn lợi hại đến mức nào không nằm ở việc bạn quen biết bao nhiêu người mà thể hiện ở lúc bạn gặp hoạn nạn, có bao nhiêu người quen biết bạn.

11. Đừng bao giờ nghĩ mình túng thiếu, đừng bao giờ than thở mình nghèo, còn một thiết bị điện tử để đọc bài này xem như đã giàu có hơn triệu triệu người khác rồi.