Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

Tết xưa

Kết quả hình ảnh cho thơ tết"


Tết hay ngày đầu năm của vùng châu Á chịu ảnh hưởng văn hoá Trung Hoa là một ngày lễ mà mọi người Việt Nam đều cử hành vô cùng trọng thể…
Tết vừa theo sự vận hành của cả mặt trời lẫn mặt trăng. Nó mở đầu mùa xuân và như vậy bao giờ cũng rơi vào hạ tuần tháng Giêng dương lịch và trung tuần tháng Hai dương lịch.
Tết là từ chữ Tiết - Tiết Nguyên đán - “những buổi rạng đông của sự khởi đầu”…
Sáng hôm đó là buổi sang linh thiêng nhất. Nó là điềm báo trước các sự kiện tốt lành của các tháng âm lịch tiếp theo.
Và tất cả các cử chỉ ta làm trong những giờ đầu tiên này đều có hiệu lực của một đạo bùa quý báu…
Người ta thổi ống tiêu để đoán tính chất điều kiện, khí hậu trong năm; người ta uống rượu để xua đi các hơi lạnh và tử khí; người ta đốt vàng mã để xua đuổi hiểm hoạ binh đao; người ta giặt quần áo để tránh mọi tật bệnh và sự khốn khổ v.v…
Trong các công sở người ta cất triện vào hòm khoá, và sự giải quyết việc công được ngừng ngay từ hôm 25 tháng Chạp, và chỉ tiếp tục lại một cách long trọng vào ngày 25 tháng Giêng âm lịch…
Chẳng biến cố nào của thế giới bên ngoài có thể cướp đi ở kẻ nghèo nhất cũng như người giàu nhất niềm vui ở trong lòng này và sự thoả mãn được ăn Tết một cách xứng đáng trước bàn thờ thần linh trong nhà hoặc giữa những người cùng xứ sở…
Cả nước bị cuốn hút vào một tình cảm đồng tâm nhất trí bởi một sức mạnh vô hình đến nỗi đức vua vĩ đại Quang Trung, vào năm 1789 nổi tiếng ấy, để tập kích bất ngờ quân nhà Thanh đóng ở Thăng Long vào giữa những ngày lễ hội truyền thống, đã phải cho binh sĩ mình ăn Tết trước mấy ngày, trước khi tiến quân đánh chiếm lại xứ Bắc…
Việc chuẩn bị cho Tết bất đầu ngay hôm sau ngày cúng thần bếp, ngày 23 tháng Chạp.
Hôm đó, Táo quân, thần trông coi đời sống của gia đình mà ngài che chở và giám sát, lên trời để tâu trình tỉ mỉ với Ngọc Hoàng về cách ăn ở của mọi người trong gia đình năm qua…
Thổ công được trình bày trên bàn thờ bằng một cặp vợ chồng, còn Táo quân là một bộ ba gồm một thần nữ có hai thần nam kèm bên…
Mọi người tìm cách lấy lòng các vị đó bằng cách cúng các vị một bữa cỗ lớn.
Người ta đốt cho các vị thần những chiếc mũ tuyệt đẹp trang điểm hoa sặc sỡ, nhiều thoi vàng và bạc bằng hàng mã.
Người ta thả xuống con sông gần nhất những con cá chép dùng làm ngựa cho các thần đó cưỡi trên chặng đường mây dài từ đất lên trời…
Cuộc khởi hành của các thần bếp phát tín hiệu cho mọi người chuẩn bị Tết.
Ai cũng tìm cách bán tất cả các hàng hoá họ có thể bán để trang trải dứt khoát các khoản nợ…
Bởi thế, tháng Chạp âm lịch là thời kỳ hoạt động kinh tế khẩn trương. Việc mua bán phát triển một cách lạ thường ở tất cả các chợ trong nước…
Trong ngày Tết người ta cố gắng để ăn no nê hơn bình thường.
Hơn nữa, đấy là thời kỳ trao đổi quà biếu: kẻ dưới biếu xén người trên, ông lớn ban cho kẻ thuộc hạ, người ngang hàng gửi cho nhau kẹo mứt; ai nấy đều coi là vinh dự việc chi tiêu hào phóng và biếu xén bạn bè thân thích cái để “ăn Tết” và cúng tổ tiên cho tươm tất…
Phố phường có dáng vẻ rất nhộn nhịp và rất đẹp mắt. Góc nhỏ nhất cũng bị những người bán hoa, cây xanh, tranh dân gian, thực phẩm v.v…chiếm mất.
Người ta tranh nhau trả giá cao nhất củ thuỷ tiên nở bông hoa đầu tiên đúng trong đêm giao thừa, cái cây trĩu quả đỏ, cành đào hoặc hải đường với vô số nụ hồng hay đỏ v.v…
Bên trong mỗi ngôi nhà cần phải có bầu không khí nhuốm màu sắc rực rỡ là biểu tượng của hạnh phúc, điềm báo trước những sự kiện tốt lành và những lá bùa có thể xua đuổi ma quỷ cùng các ảnh hưởng độc hại…
Các ông đồ nghèo trong mười ngày trước Tết thuê góc các mặt cửa hàng hay góc một phố để bán những băng giấy đỏ, đôi khi rắc phấn vàng hay bạc…
Họ cũng thường viết trên mảnh giấy người ta đưa để lấy một khoản tiền nhỏ.
Nếu trong năm, trong gia đình có người chết thì người ta dùng giấy màu vàng hay xanh…
Giống như xưa kia, những ông đồ nghèo khốn khổ run rẩy trong tấm áo bông dài, ngồi xổm trên chiếu, đang bán những chữ Hán cuối cùng của họ, những chữ mà đối với nhiều người đã trở nên câm lặng, không nói lên một điều gì nữa…
Bên cạnh những câu đối, người ta còn dán lên cửa những mảnh giấy điều đơn giản hình chữ nhật và dán lên các cánh cửa hình vẽ các ông thần có bộ mặt gớm ghiếc xua đuổi lũ ma quỷ tai ác hại người, những vị thần vẻ mặt hiền từ cầm hoa quả tượng trưng cho sự giàu có và vinh hiển, những tranh lợn hoặc tranh gà mẹ có vô số gà con xung quanh, mang đến cho gia đình điềm báo trước một sự phồn vinh hiếm có và đông con cháu…
Người ta cho rửa đồ thờ bằng gỗ, đánh bóng lại đồ thờ bằng đồng hay thiếc.
Người ta cho thay tro của bát hương, cắm nến mới vào cây đèn nến, lau chỗ trong cùng của cây nến, rửa bài vị bằng nước rễ cây thơm v.v…
Trong bếp, người ta thay các viên gạch dùng làm kiềng và vứt xuống con song gần đó…
Người ta kho mắm hay kho tương những nồi thức ăn truyền thống như cá, thịt bò, thịt lợn béo. Người ta muối hành hay dưa trước một tháng.
Người ta mua hoặc gói lấy những chiếc bánh chưng vuông vức theo hình quả đất được quan niệm là vuông, gồm một lớp ngoài gạo nếp dầy, bên trong có đỗ giã nhỏ bọc những miếng thịt lợn mỡ…
Tất cả những sự chuẩn bị lâu dài và tỉ mỉ này kết thúc bằng việc dựng cây nêu.
Đây là một cây tre dài năm sáu mét, được tước hết các cành, nhưng để lại ở ngọn những cụm lá hay buộc vào đó một túm lông gà trống, một mớ lá đa hay lá cây vạn niên thanh.
Gần đỉnh treo một cái vòng tre có buộc những con cá nhỏ, những chiéc chuông con và khánh bằng đất sét nung phát ra một âm thanh nhẹ và êm khi gió thổi.
Dưới cái vòng này có buộc một cái mũ thần, những thoi vàng bằng giấy, những miếng trầu, lá dứa hoặc cành xương rồng gai. Ở đèn còn treo một cái đèn thắp ban đêm…
Trong nhiều nhà, người ta dùng vôi trắng vạch lên mặt đất, ở cổng vào, trong sân hay trên các mặt tường ngoài, hình những cây cung giương lên, chĩa mũi tên về mọi hướng.
Bằng cách đó làm một hàng rào tên bắn thần kỳ ngăn ma quỷ tiến vào nhà.
Bên cạnh những cây cung này, người ta còn vẽ những bàn cờ, để nói với thế giới vô hình rằng đấy là nơi ở linh thiêng của các thần tiên…
Đâu đâu cũng có những người bán tranh dân gian có giá trị giáo dục lớn. bằng những nét vẽ vụng về và ngây thơ, bôi màu sặc sỡ, những bức tranh này diễn tả sinh hoạt thật là bận rộn của đồng ruộng, lớp học sôi động của thầy đồ cóc, đám rước vinh quy bái tổ của ông nghè chuột, theo sau là phu nhân chuột ngồi trong kiệu, tay cầm quạt…
Dù thế nào đi nữa, mỗi đứa trẻ cũng nhận được một số ít nhiều tờ giấy nhiều màu sắc đó để dán lên vách nhà tranh bên cạnh giường nó nằm, hay xung quanh căn buồng học của nó.
Người ta thêm cho nó vài bánh pháo và bánh ngọt. Người ta lấy ra cho nó những áo quần đẹp mà nó chỉ có quyền mặc những ngày Tết, để rồi lại được cất suốt cả năm…
Trẻ con các nhà nghèo chẳng có gì ăn Tết thì đi quyên từ nhà nọ sang nhà kia trong đêm cuối cùng của tháng Chạp trước giờ giao thừa…
Chúng gõ xuống đất một ống tre dài từ 1 đến 1,5m, trong đó chúng bỏ mấy đồng xu để phát ra một âm thanh gợi lên sự giàu có.
Chúng đồng thanh cất tiếng hát bài ca cổ tả chủ nhân ngôi nhà như chủ một gia đình giàu có và vinh hiển.
Người nào cũng đưa qua lỗ cửa cho chúng vài xu… Các cửa được đóng lúc sẩm tối… Người chủ mặc lễ phục đứng trước bàn thờ tổ tiên để thỉnh các vị về ăn Tết cùng con cháu.
Và người ta thức sau bữa ăn tối để chờ năm cũ nhường chỗ cho năm mới.
Người lớn quay quần điểm lại mọi sự kiện của quá khứ và rút ra những bài học cho tương lai.
Bọn trẻ cũng không ngủ.
Chúng chờ năm mới đến chỉ để xem người lớn đón các thần mới như thế nào và người cha trong gia đình rút ra các bánh pháo quý báu đang nằm đó trong tầm mắt đầy thèm thuồng của chúng…
Quá nửa đêm, người ta kê một cái bàn ở giữa sân cúng Thượng đế cùng Táo quân sắp từ trời trở về…
Người ta đặt trước các mũ thần bằng giấy nhiều màu những đĩa kẹo, những chén trà, rượu, hương, nến v.v…
Ở nhiều nhà người ta bày lên bàn thờ một con gà trống mà chân gà sẽ nói cho chủ nhân biết, nhờ sự giải thích của các thầy cúng và thầy bói, điều ông ta phải chờ đợi trong năm đang bắt đầu…
Chủ nhà quỳ lạy trước bàn thờ này và cũng lạy cả bốn phương trời, để cầu xin ân huệ của tất cả các thần trên thế giới.
Bàn thờ tổ tiên cũng được thắp đèn sáng và kẹo bánh được dâng cúng giữa khói hương dày đặc.
Những nghi lễ hoàn toàn có tính gia đình này được đánh dấu bằng tiếng nổ đinh tai của những tràng pháo dài.
Và trong nhiều giờ, từ 11 giờ đêm tới 2,3 giờ sang, cả thành phố và nông thôn dường như phải nghe một tràng tiếng nổ không dứt…
Đêm giao thừa này còn được đánh dấu bằng những cuộc đi lễ đền chùa…
Ở tất cả các đền chùa này nghi ngút đèn hương, mọi người cả già lẫn trẻ đến dâng lên chư Phật cùng những thần linh khác những lời cầu nguyện đầu tiên…
Sau khi đi thăm các đền chùa trở về và coi là đã thấm nhuần ân huệ của các thần, người ta vững tâm xông đất nhà mình.
Vì ai cũng muốn yên trí rằng người đầu tiên bước vào nhà mình là người đem theo những dấu hiệu tốt lành.
Nếu chẳng có ai tốt hơn thì không ai chắc chắn bằng chính mình là người có khước, từ chỗ của thần thánh trở về nhà, mang về từ đó một nén hương đốt sẵn để cắm lên bàn thờ tổ tiên.
Sau lễ giao thừa mọi người đều đi ngủ. Hôm sau người ta cũng chẳng dậy muộn.
Người ta phải rửa ráy khá sớm để trông nom việc làm cơm cúng tổ tiên.
Rồi sau đó mọi người mặc quần áo đẹp nhất để đón người khách đầu tiên…
Người ta luôn luôn thu xếp để người này là kẻ mang điềm tốt đến…
Đường sá chỉ bắt đầu đông người vào quãng 10 giờ… Tất cả đều đến nhà họ hàng, bạn bè để chúc mừng năm mới…
Nhưng trước lúc đi chúc Tết các nơi, người con trưởng có tất cả các em theo sau, chúc Tết cha mẹ.
Trong dịp đó, cha mẹ mừng tuổi cho mỗi con một số tiền nhỏ và những quả cam để làm khước…
Ngay khi mở cửa đón những người khách đầu tiên thì hành khất đã đứng đó chúc gia đình bạn một năm mới tốt lành.
Những thầy đồ nghèo đưa cho gia đình bạn những những mảnh giấy điều nhỏ trên đó ghi những lời chúc gia đình thịnh vượng.
Người buôn bán thì thì mang đến gia đình những gánh nước coi như điềm báo sự giàu có vô cùng.
Những nhóm xẩm hát cho gia đình nghe những bài ca báo cho bạn và gia đình một đời sống êm ả.
Bạn phải thưởng cho những người ấy một ít tiền, cả với trẻ con mà mình sẽ gặp tại các nhà họ hàng hay bè bạn mà mình đến thăm…
Ngay vào buổi sáng đầu tiên này, học trò đến nhà thầy chúc thầy sống lâu.
Thầy cho học trò những mảnh giấy hoa tiên màu hồng và bút lông đẹp đẽ để họ viết những điềm báo trước cho cả năm…
Mọi người chọn giờ xuất hành và hướng phải đi đầu tiên để có thể gặp trên đường các thần tài, thần lộc.
Mọi người tránh nói các điều gở, vì sợ trong cả năm sẽ chịu ảnh hưởng tai hại.
Mọi người còn kiêng quét nhà đầu năm, vì sợ tài lộc sẽ cùng với rác rưởi rời khỏi nhà…
Những trang miêu tả theo phương thức khảo tả dân tộc học còn rất tỉ mỉ, chi tiết.
Điều mà tôi chưa thấy ai trước đó (năm 1941) có những miêu tả chi tiết và sống động như vậy.
Có thể hình dung thêm một cách ấn tượng hơn qua hai bài thơ "Phiên chợ Tết" của Đoàn Văn Cừ và "Ông đồ: của Vũ Đình Liên mà hầu như nhiều người trong chúng ta đều chưa quên.

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2020

Đừng để bản thân qua đời ở tuổi 25 và được chôn cất ở tuổi 75, để sống cao cấp hơn, hãy ép bản thân học và hiểu điều này


Vị triết gia, nhà hoạt động xã hội, nhà ngoại giao người Mỹ, đồng thời cũng là một trong những người thành lập đất nước của Hoa Kỳ, Benjamin Franklin đã từng nói: “Some people die at 25 and aren't buried until 75”, tức là: Có những người chết ở tuổi 25 và chỉ đến 75 tuổi mới được chôn cất.
Ở độ tuổi căng tràn nhiệt huyết, năng lượng và lý tưởng, có rất nhiều người đã lựa chọn ra đi không phải về mặt thể xác và chết ở tâm hồn. Tình trạng ấy không bắt nguồn từ sự khổ cực, khốn khó của cuộc sống mà thay vào đó, nguyên do lại đến từ sự an nhàn quá sớm.
Đời người bây giờ dễ dàng thỏa mãn với những hạnh phúc nhỏ nhoi, ví dụ như có một công việc làm ổn định, có một gia đình đầy đủ ổn định, có thu nhập đồng ra đồng vào lo cho cuộc sống ổn định. Vậy là đủ, không còn mong muốn gì thêm.
Chính vì không mong muốn gì thêm, cuộc sống lại càng không có mục tiêu, không có chí hướng. Họ sống trong một vòng lặp do chính mình đặt ra. Sáng đi làm, chiều về nhà, cơm nước, tắm giặt, nghỉ ngơi, rồi hôm sau lại bắt đầu một hành trình y hệt như thế. Không bứt phá, không thay đổi, không dám làm gì vì sợ đánh vỡ sự yên ổn, an nhàn của bản thân. Thế là cuộc đời của họ chính thức dừng lại ngay ở tuổi 25. Trước khi thân thể kịp già thì tâm hồn của họ đã lựa chọn điều đó.
Trên mạng Internet từng có một câu hỏi được đưa ra: “Bạn có biết ở đâu là nơi giàu có nhất trên thế giới?”
Rất nhiều người đưa ra câu trả lời, nào là Trung Quốc, nào là Dubai, nào là nước Mỹ… Nhưng đáp án chính xác mà chủ nhân câu hỏi đưa ra lại là: Đó là trong nghĩa trang. Tại sao lại như vậy?
Vì nằm trong nghĩa trang không chỉ là quan tài và thi thể, mà đó còn là rất nhiều ý tưởng chưa kịp thực hiện, những cuốn sách chưa thể viết nên, những ca khúc chưa bao giờ được hát, những nghiên cứu và phát minh chưa thể thành công. Rất có thể một trong số đó sẽ trở thành kiệt tác, một trong số đó sẽ thay đổi cả xã hội, một trong số đó sẽ khiến tương lai vận hành theo một cách khác. Nhưng giờ đây, chúng chỉ có thể nằm dưới lòng đất.
Ngược lại, bản thân người trẻ đang sống mà như không sống, chẳng dám tận hưởng và phát huy hết tác dụng của từng giây phút trên đời. Phải chăng là vì chúng ta chưa thực sự nằm trong nghĩa trang nên chưa thể thấu hiểu được cảm giác bi ai, nuối tiếc và bất lực của tuổi già thực sự?
“Sinh, lão, bệnh, tử” vốn là một quy luật của tự nhiên. Đã là quy luật thì rất khó thay đổi. Có người từng nói, tuổi thọ của một con người được quyết định chủ yếu bởi một là DNA, hai là hoàn cảnh, ba là chế độ chữa bệnh, bốn là khoa học kỹ thuật, năm là chế độ ẩm thực, và thứ sáu, quan trọng nhất, là chính bản thân. Điều này không có nghĩa là bản thân ta có thể khống chế sinh mạng ngắn dài, mà điều chúng ta có thể làm chính là kéo dài ý nghĩa cuộc đời của mình.
Không thể đối đầu với thời gian nhưng chúng ta hoàn toàn có thể đối đầu với chính mình. Bằng cách nhận ra giới hạn của cuộc sống, chúng ta mới có thể sống ý nghĩa hơn. Ở tuổi 20, bạn trổ hết tài năng, ở tuổi 40, bạn tích lũy đầy mình thì ở tuổi 70, bạn mới có thể điềm đạm thong dong.
Giống như câu nói: Cho dù không đạt kết quả tốt đẹp gì thì tôi vẫn muốn được đích thân trải nghiệm càng nhiều càng tốt, để hy vọng khi già đi, mỗi nếp nhăn trên mặt không chỉ đại biểu cho thời gian, mà còn là sự tích lũy, đó là thông tin, là những câu chuyện đời người. Ở giai đoạn nào không quan trọng, quan trọng là cách chúng ta nắm bắt thời gian, để cuộc sống được tận dụng đến từng ngày vào đúng mục đích và ý nghĩa mà nó nên có.
Trong khi thời đại không ngừng tiến bộ, bản thân con người lại càng phải phát triển bắt kịp tốc độ đó. Nếu chỉ dậm chân tại chỗ suốt năm rộng tháng dài, sớm muộn gì chúng ta cũng bị “bỏ rơi” ở phía sau trong sự lạc hậu, thua kém. Và khi đó, chúng ta sẽ phải nhường chỗ, chấp nhận bị thay thế bởi những con người khác tiến bộ hơn, phát triển hơn.
Như nhà tâm lý học nổi tiếng người Mỹ Ram Dass đã nói, trí tuệ là thứ hiếm hoi trong cuộc sống không suy giảm theo thời gian. Khi mọi thứ trong cuộc sống suy giảm, chỉ có trí tuệ phát triển cùng với năm tháng. Do đó, sự lão hóa của tâm trí sẽ là điều khủng khiếp gấp bội lần sự lão hóa của cơ thể.
Trong cuộc sống, nhiều người mặc dù vẫn còn rất trẻ lại đã để mặc tâm trí mình già nua còm cõi trong một thời gian dài. Nhìn vào trường hợp của một nhân viên của một trạm thu phí trên đường cao tốc, sau khi mất việc, anh ta mới hoang mang về tương lai của mình: Tôi đã 36 tuổi, làm việc cho trạm thu phí đã 15 năm, cả đời chỉ biết thu phí cầu đường chứ không học được thêm gì khác thì sau này phải sống tiếp thế nào?
Cho dù vẫn còn trẻ, nhưng sự trải nghiệm và phát triển của người đàn ông trong trường hợp này đã chết từ lâu. Ngược lại, khi chúng ta có thể tiếp tục học hỏi và không ngừng khám phá những điều mới lạ, mở rộng tâm trí, thì mỗi khoảnh khắc của cuộc sống đều mang đầy nhiệt huyết, động lực và sự đam mê của tuổi trẻ.
Tác giả của bài thơ nổi tiếng "Tuổi trẻ", Samuel Ullman đã thể hiện trong tác phẩm của mình rằng: “Không một ai lại già cỗi đi vì những năm tháng trôi qua. Chúng ta già nua bởi vì ruồng bỏ lý tưởng của mình. Năm tháng có thể làm nhăn nhúm làn da của chúng ta, nhưng sự từ bỏ tinh thần hăng say, phấn khởi mới làm tâm hồn chúng ta héo hắt. Lo âu, sợ hãi, mất niềm tin mới bóp chết con tim và biến hăng hái phấn khởi về với cát bụi.”
Hay như trích dẫn: “Khi luồng cảm nhận không còn, khi nhiệt tình bị bao phủ lớp băng giá của sự hoài nghi và bi quan, khi đó bạn đang già đi, thậm chí ở tuổi hai mươi.”
Hãy nhớ rằng, 25 tuổi có người vừa mới tốt nghiệp đại học, lại có người đã trở thành CEO, 75 tuổi có người trở thành tỷ phú thế giới, có người chẳng có gì ngoài cát bụi. Cuộc đời của mỗi người đều cần có những sự lựa chọn của riêng mình, sống thành công sẽ gặt hái thành tựu và nhiệt huyết, sống trì trệ sẽ chỉ nhận được tuổi tác và thời gian.
Đừng để bản thân qua đời ở tuổi 25 và được chôn ở tuổi 75, để sống cao cấp hơn, hãy ép bản thân học và hiểu điều này - Ảnh 1.

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020

Warren Buffett chỉ ra điểm khác biệt duy nhất giữa người thành công và số đông còn lại, Bill Gates tuy ngạc nhiên nhưng phải đồng tình: Bận rộn chưa chắc đã thành công!

Warren Buffett chỉ ra điểm khác biệt duy nhất giữa người thành công và số đông còn lại, Bill Gates tuy ngạc nhiên nhưng phải đồng tình: Bận rộn chưa chắc đã thành công!

Tỷ phú Warren Buffett hiểu rằng, một người chỉ thành công khi biết trân trọng thời gian của chính mình.

Khi được hỏi điều gì khiến người thành công khác biệt so với số đông, Warren Buffett đã nói: "Sự khác biệt giữa người cực kỳ thành công và người thành công nằm ở chỗ, những người cực kỳ thành công biết nói không với hầu hết mọi thứ".
"Mọi thứ" ở đây bao gồm các cuộc họp, cuộc hẹn và cả cuộc gọi.
Như vị tỷ phú giàu thứ ba thế giới từng nói: "Người ta muốn lấy thời gian của bạn. Đó là thứ duy nhất bạn không thể mua được. Tôi có thể mua bất cứ thứ gì tôi muốn, nhưng về cơ bản, tôi không thể mua thời gian".
Đó chính là lý do khiến Warren Buffett không lên quá nhiều lịch họp hành hay nhận quá nhiều cuộc gọi, dù ông hoàn toàn đủ khả năng làm điều đó.
Tuy nhiên, vị tỷ phú này lựa chọn không làm điều đó. Trong rất nhiều tuần, ông không có lịch trình bận rộn nào.
Trước thói quen này của người bạn thân lâu năm, tỷ phú Bill Gates ban đầu cũng rất ngạc nhiên. Ông kể: "Warren từng cho tôi xem lịch của ông ấy. Lịch trình của tôi lúc nào cũng dày đặc, vì tôi nghĩ đó là cách duy nhất để làm việc… Còn ông ấy lại luôn cẩn trọng với thời gian của mình. Có những ngày lịch trình của ông ấy hoàn toàn trống".
Warren Buffett chỉ ra điểm khác biệt duy nhất giữa người thành công và số đông còn lại, Bill Gates tuy ngạc nhiên nhưng phải đồng tình: Bận rộn chưa chắc đã thành công! - Ảnh 1.
Bill Gates và Warren Buffett là những người bạn rất thân của nhau.
Dần dần, người sáng lập tập đoàn Microsoft cũng hiểu ra ý nghĩa đằng sau thói quen lạ lùng này của Buffett. "Tôi hiểu ra rằng, bạn cần phải kiểm soát thời gian của mình. Đối với một CEO, việc dành thời gian cho suy nghĩ nên được ưu tiên hơn là đi gặp gỡ tất cả mọi người", Bill Gates cho biết.
"Bạn không cần phải cực kỳ bận để tỏ ra là một người nghiêm túc", ông kết luận. Điều đó không đem lại động lực hay hiệu quả làm việc cho bất cứ ai. Hơn nữa, đó cũng không phải bí quyết để đi tới thành công.
Hiệu quả khác với hiệu suất
Những người làm việc với hiệu suất cao thường rất quy củ và thành thạo. Họ thực hiện lần lượt các nhiệm vụ trên danh sách những việc cần làm của mình. Họ hoàn thành các dự án, hay bất cứ thứ gì được giao phó.
Những người làm việc với hiệu quả cao cũng làm tất cả những điều trên. Tuy nhiên, họ sẽ thực hiện các nhiệm vụ PHÙ HỢP trên danh sách những việc cần làm. Họ sẽ hoàn thành các dự án PHÙ HỢP, hay bất cứ thứ gì PHÙ HỢP mà họ được giao phó.
Họ sẽ chỉ thực thi và sản xuất những thứ tạo nên sự khác biệt cho công việc và chính bản thân họ.
Quan trọng hơn cả, họ không để người khác chiếm mất thời gian quý báu của mình.
Warren Buffett chỉ ra điểm khác biệt duy nhất giữa người thành công và số đông còn lại, Bill Gates tuy ngạc nhiên nhưng phải đồng tình: Bận rộn chưa chắc đã thành công! - Ảnh 2.
Nếu đang gặp khó khăn trong việc đạt được mục tiêu mong muốn, bạn nên lùi lại một bước. Hãy xác định điều gì thực sự quan trọng với mình. Hãy xác định điều gì mới thực sự đem lại kết quả. Trong hầu hết các trường hợp, đó chính là bạn. Do đó, đừng bao giờ nghĩ rằng bạn phải gặp gỡ hay nhận cuộc gọi từ tất cả mọi người.
Nếu bạn là một người lãnh đạo, điều này còn cần thiết hơn nữa. Bởi lẽ, khi bạn không có mặt, nhân viên sẽ cảm thấy tự do và có tinh thần trách nhiệm hơn. Họ cũng sẽ trở nên sáng tạo và đưa ra những quyết định khôn ngoan hơn. (Khoa học đã chứng minh, khi nhân viên bị coi là non nớt, IQ của họ sẽ giảm).
Bạn nên dành khoảng thời gian quý báu đó để suy nghĩ. Hãy sáng tạo thật nhiều ý tưởng tuyệt vời. Hãy đưa ra những quyết định vĩ đại. Hãy rèn tư duy chiến lược. Hãy lên kế hoạch.
Rõ ràng, điều này có lợi không chỉ cho nhân viên mà còn cho cả những người lãnh đạo.
Cố gắng giải phóng lịch trình càng nhiều càng tốt
Muốn thành công, bạn nên học tập tỷ phú Warren Buffett: Coi lịch trình trống là một cơ hội, thay vì một gánh nặng. Bắt đầu từ hôm nay, hãy ngừng làm ra vẻ như mình bận rộn.
Thay vào đó, hãy suy nghĩ thật kỹ càng, khôn ngoan và logic trước khi lên kế hoạch cho bất kỳ lịch hẹn nào. Dù bạn làm gì, hãy suy tính xem đâu mới là thứ khiến bạn thành công lâu dài. Ngoài ra, bạn cũng không nhất thiết phải từ chối mọi cuộc gặp gỡ.
Một lịch trình dày đặc sẽ không thể đưa bạn tới thành công, mà còn ngăn cản bạn hoàn thành giấc mơ bấy lâu của mình.

Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi!

Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi!

Trong cuốn "The Millionaire Booklet: How To Get Super Rich", triệu phú tự thân Grant Cardone viết: "Bất kể điều kiện kinh tế hiện tại của bạn, nơi bạn sống hay công việc của bạn là gì, bạn đều có thể trở nên giàu có".

Doanh nhân 61 tuổi hiện sở hữu khối tài sản 300 triệu USD và là CEO của 7 công ty tư nhân với tổng doanh thu hàng năm lên tới hàng trăm triệu USD.
Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi! - Ảnh 1.
Triệu phú tự thân Grant Cardone.
Tuy nhiên, không phải ai cũng biết rằng triệu phú tự thân này từng rơi vào cảnh nhẵn túi trước khi kiếm được hàng triệu USD. Phần lớn là nhờ thực hiện một số bước đơn giản dưới đây:
Bước 1: Nghĩ giàu
Làm giàu bắt đầu từ suy nghĩ của bạn - với niềm tin rằng bạn thực sự có thể trở nên giàu có hơn nếu biết cách.
Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi! - Ảnh 2.
Nghĩ giàu thì làm mới giàu được!
Theo Cardone, sai lầm lớn nhất của đa số mọi người là cho rằng việc trở thành triệu phú là bất khả thi. Vì vậy, bước đầu tiên bạn cần làm chính là quyết định rằng mình sẽ trở thành triệu phú hay thậm chí là tỷ phú. Sau đó mới đến những bước tiếp theo để củng cố cho quyết định đó.
Bước 2: Tính toán
Tiếp theo, hãy tính đến các con số để xem điều gì cần làm để đạt được tài sản 7 con số, hay bất kể mục tiêu cá nhân nào khác của bạn.
Cardone viết: "Phương pháp đơn giản là tìm ra những cách khách nhau để đạt được mục tiêu đã đặt ra. Nếu tìm được cách để khiến 5.000 người mua sản phẩm trị giá 200 USD thì bạn đã có 1 triệu USD trong tay. Hay 5.000 người trả bạn 17 USD/tháng trong 1 năm, bạn cũng sở hữu số tiền tương tự. Tất nhiên, hai ví dụ trên đều đã được đơn giản hóa đi rất nhiều nhưng chúng ta vẫn nắm bắt được trọng tâm: Hãy tính toán để tạo ra khả năng, sau đó xây dựng chiến lược".
Bước 3: Tăng thu nhập
Cardone chia sẻ thêm: "Một khi đã tính toán và nhận ra mức độ thực sự của việc trở nên giàu có, bạn cần tập trung vào việc tăng thu nhập của mình. Có một thực tế là các triệu phú tự thân đều có ít nhất 3 nguồn thu nhập.
Có rất nhiều cách để tăng thu nhập ngay từ bây giờ, từ việc bán hàng trên mạng, viết blog hay cộng tác với các công ty. Ngoài ra, bạn có thể cho thuê một căn phòng trong căn hộ của mình, đầu tư chứng khoán, gia sư hay thậm chí là trở thành tài xế xe công nghệ".
Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi! - Ảnh 3.
Viết blog là một trong nhiều cách tăng thêm thu nhập.
Bước 4: Tìm xem ai là người có tiền và dành thời gian cho họ
Cardone viết: "Bạn cần kết nối với những người giàu và trao đổi những gì bạn có (kỹ năng và kiến thức) với những gì họ có (tiền bạc). Chìa khóa là cung cấp giá trị cho các nhà đầu tư hoặc người mua tiềm năng để họ thấy rằng mình được lợi trước. Sau đó, việc kinh doanh của bạn sẽ dễ dàng hơn.
Bước 5: Hãy cứ nhẵn túi!
"Cho dù tăng thu nhập nhiều như thế nào đi chăng nữa, hãy nhẵn túi. Nguyên tắc của tôi là không bao giờ để tiền ngồi im. Khi đã tăng thu nhập, tôi lập tức chuyển các khoản thặng dư sang tài khoản khác mà tôi không thể động tới để chi tiêu. Chúng sẽ được dành cho việc đầu tư trong tương lai. Thêm vào đó, khi nhẵn túi, bạn sẽ có động lực hơn. Tình trạng trên buộc tôi phải tiếp tục cố gắng để tạo ra doanh thu mới".
Bước 6: Tiết kiệm để đầu tư chứ không phải để đấy
"Tiền đầu tư sẽ là thứ giúp bạn trở nên giàu có. Lý do duy nhất để tiết kiệm tiền là dùng số tiền đó để đầu tư".
Lời khuyên làm giàu của kẻ không xu dính túi trở thành doanh nhân sở hữu 300 triệu USD: Ở bên những người có tiền và luôn tìm cách để... nhẵn túi! - Ảnh 4.
Đừng để tiền tiết kiệm nằm im một chỗ!
Tạm kết:
Thực hiện theo các bước trên của Cardone mới chỉ là khởi đầu. Theo vị triệu phú, bạn phải liên tục lặp lại và củng cố những bước này nếu muốn xây dựng sự giàu có. Tất nhiên không có gì đảm bảo ai cũng sẽ kiếm được nhiều tiền như Cardone nhưng chỉ cần có mục tiêu, kế hoạch cụ thể và nỗ lực thực hiện, dù không trở thành triệu phú thì bạn cũng sẽ có thêm được rất nhiều kinh nghiệm và bài học quý giá!
Vì sao Ferrari hay Lamborghini không bao giờ quảng cáo trên TV? Đơn giản vì người có thể mua siêu xe của họ còn đang mải kiếm tiền, không rảnh mà xem vô tuyến!

2 giờ để suy nghĩ vẩn vơ – quy luật để trở thành thiên tài của Albert Eistein, Charles Darwin và nhiều danh nhân khác


2 giờ để suy nghĩ vẩn vơ – quy luật để trở thành thiên tài của Albert Eistein, Charles Darwin và nhiều danh nhân khác

Albert Einstein nảy ra ý tưởng về thuyết tương đối khi suy nghĩ viển vông năm 16 tuổi. Issac Newton phát hiện ra lực hấp dẫn khi bị quả táo rơi trúng đầu... Liệu thiên tài có được sinh ra một cách ngẫu nhiên?

Albert Einstein mới chỉ 16 tuổi khi lần đầu nảy sinh ra ý tưởng về thuyết tương đối. 
Ông là một kẻ mơ mộng. Và ít ai biết, chính sự tưởng tượng dường như viển vông đó của ông đã đem đến một lý thuyết mang tính khai phá, thiết lập nền móng cho các ngành vật lý hiện đại.
Einstein đã tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu ông cưỡi một làn sóng ánh sáng với tốc độ không đổi, giống như người ta vẫn thường lướt sóng vậy. Do ánh sáng di chuyển với cùng một vận tốc nên ông dự đoán rằng sẽ thấy ánh sáng đó đứng yên. Khi ấy ông không biết rằng suy nghĩ giản đơn đó lại là khởi nguồn cho một số công trình nghiên cứu ấn tượng nhất của vật lý học trong vài thế kỷ qua. Ý tưởng này đã làm thay đổi mọi thứ.
Điều thú vị ở đây là giai thoại về những sáng kiến vĩ đại được khởi phát từ những phút trầm tư mặc tưởng không hề hiếm. Ngay cả các danh nhân như Charles Darwin hay Friedrich Nietzsche cũng đều cho rằng những suy nghĩ thiên tài của mình được tạo ra từ những khoảng thời gian dài họ miên man với suy nghĩ.
Điều này có vẻ hơi trái ngược với hiện tại. Chúng ta ngày nay đo năng suất làm việc của một người bằng số giờ làm việc và số báo cáo mà người đó tạo ra. Và điều này dẫn đến một câu hỏi: Liệu những trường hợp như các thiên tài kia có phải ngẫu nhiên? Nếu không thì điều kiện là gì?
Sức mạnh của những phút trầm tư
2 giờ để suy nghĩ vẩn vơ – quy luật để trở thành thiên tài của Albert Eistein, Charles Darwin và nhiều danh nhân khác - Ảnh 1.
Fiona Kerr là một giáo sư ở đại học Adelaide, và bà giải thích cơ chế hoạt động của những phút giây chìm đắm vào suy nghĩ vẩn vơ như sau: “Sự mơ mộng hay những suy nghĩ vơ vẩn cho phép tâm trí đi lang thang. Nhưng việc đó lại giúp đưa lại kết quả tốt hơn cho những vấn đề phức tạp hoặc tạo ra nhiều ý tưởng độc đáo, sáng tạo”.
Rất nhiều người cũng đã ủng hộ giải thích này củab bà. Chẳng hạn trong lĩnh vực giáo dục, từ những năm 1980 đã có rất nhiều công trình khoa học về suy nghĩ sâu sắc và hiện nay nó được coi là một phẩm chất thiết yếu để làm tốt công việc của một giáo viên.
Về cơ bản, mơ mộng và những phút chìm vào trầm tư cho phép chúng ta củng cố bộ nhớ và đưa các kết nối phi tuyến tính hình thành, vừa giúp ta phân tách và định vị các vấn đề vừa xem xét chúng dưới một lăng kính mới.
Quy luật 2 giờ
2 giờ để suy nghĩ vẩn vơ – quy luật để trở thành thiên tài của Albert Eistein, Charles Darwin và nhiều danh nhân khác - Ảnh 2.
Mỗi tuần, thường là vào thứ 5, bạn hãy dành 2 giờ chỉ để ngồi suy nghĩ.
Có thể tận dụng khoảng thời gian buổi tối trước khi đi ngủ. Thay vì dán mắt vào các thiết bị điện tử như máy tính, điện thoại, bạn hãy thử dùng sổ và bút để trả lời một số câu hỏi cần sự tập trung cao:
1. Tôi có đang yêu thích những việc mình đang làm không?
2. Tôi có đang cân bằng tốt giữa cuộc sống cá nhân và công việc không?
3. Làm thế nào để nhanh chóng tiến đến mục tiêu đã định?
4. Có cơ hội lớn nào mà tôi đã bỏ qua không?
5. Trong 6 tháng tới, liệu có thể có chuyện gì không tốt xảy ra với tôi không?
Suy nghĩ về những câu hỏi này sẽ giúp bạn cân bằng giữa ngắn hạn và dài hạn, cũng như nắm bắt và dự đoán trước được vấn đề khi nó còn chưa xảy ra.
Thú vị là phần lớn những kết quả có giá trị không đến từ việc trả lời những câu hỏi thông thường, mà nó thường xuất hiện khi tôi đã quyết định bỏ lại những sự nhàm chán và thơ thẩn trong suy nghĩ của mình về mọi sự khác trên đời.
Einstein sẽ không phải là Einstein mà chúng ta biết nếu không có những phút giây suy nghĩ vẩn vơ, cũng như Darwin và Nietzsche, chắc hẳn họ sẽ phải vật lộn với các ý tưởng nếu không có những cuộc tản bộ và nhẩn nha suy nghĩ.
Tất nhiên, mẫu số chung của những trường hợp thiên tài là rất nhỏ, không phải cứ ai dành 2 giờ mỗi ngày ra cũng đều sẽ có những phát kiến vĩ đại nhưng nhìn chung nó khá tốt cho việc suy nghĩ sâu. 
Nếu bạn thấy 2 giờ để ngồi thơ thẩn là quá dài thì có thể bắt đầu với khoảng thời gian ngắn hơn (như 1 giờ). Nó cho phép tâm trí bạn được tư do bay nhảy, và nếu khéo gài cắm những câu hỏi thì nó sẽ giúp tâm trí ngày càng nhạy bén. Thời gian sẽ chứng minh cho bạn thấy điều này.
Hãy cùng thành thật xem, dù bận đến mấy chúng ta cũng vẫn có thể hoang phí thời gian cho những việc không cần thiết. Nếu bình thường bạn có thể dành 2 tiếng mỗi ngày để lướt facebook thì vài giờ mỗi tuần để sắp xếp lại cuộc sống chắc không phải là một yêu cầu quá khó. Hãy nhớ, đó vẫn là một cái giá khá thấp để có được thành quả ổn định và to lớn.




30 tuổi "thành gia lập nghiệp" nhất định phải biết: 3 loại tiền không thể kiếm, 3 loại bạn không thể chơi, 3 loại việc không cần làm

30 tuổi "thành gia lập nghiệp" nhất định phải biết: 3 loại tiền không thể kiếm, 3 loại bạn không thể chơi, 3 loại việc không cần làm

Giống như những lời Khổng Tử dạy “tam thập nhi lập”, 30 tuổi phải tự lập mà trưởng thành để hiểu rõ những gì nên làm, những gì cần tuyệt đối tránh xa trên đường đời sau này.

Khổng Tử từng nói: “Ngô thập hữu ngũ nhi chí vu học, tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tòng tâm sở dục bất du củ”, có thể hiểu ý rằng: “Ta 15 tuổi chí ở học hành, 30 tuổi có thể tự lập, 40 tuổi không còn nghi hoặc, 50 tuổi biết được mệnh trời, 60 tuổi ta biết điều phải trái, 70 tuổi tâm theo ý mình, có thể làm một cách tùy ý nhưng lại không vượt quá quy tắc”.
“Nhi lập” ở đây là lập thân, lập gia, lập nghiệp. Đó chính là độ tuổi mà ông bà ta thường nhắc “thành gia lập nghiệp”. Con người khi chạm tới giai đoạn này, cơ bản đã phải tìm ra, hoạch định được phương hướng phát triển cho tương lai của bản thân. Họ bắt đầu phải trưởng thành, phải học được bản lĩnh để gánh vác những trách nhiệm của riêng mình với gia đình, với xã hội, với cộng đồng xung quanh.
Ai cũng biết rằng, đời người bất quá trăm năm. Dù tuổi thọ con người đang ngày một được kéo dài hơn nhờ khoa học kỹ thuật phát triển, các phương tiện và phương pháp y tế ngày một hiện đại, nhưng sức khỏe chúng ta lại ngày càng trở nên mong manh. Mỗi ngày trôi qua, thời gian sống lại giảm đi một phần. Do đó, bước vào giai đoạn 30 tuổi quan trọng này, chúng ta càng phải học cách trưởng thành nhanh chóng hơn, hiểu rõ những điều quan trọng nhất cho chính mình.
Đúc rút từ kinh nghiệm tự cổ chí kim, người ta nhận ra rằng, con người có 3 loại tiền không được kiếm, 3 loại bạn không nên kết giao, và 3 loại việc không nên làm để sống trưởng thành, mạnh mẽ và điềm tĩnh hơn.
30 tuổi thành gia lập nghiệp nhất định phải biết: 3 loại tiền không thể kiếm, 3 loại bạn không thể chơi, 3 loại việc không cần làm - Ảnh 1.
1. Ba loại tiền không thể kiếm
Thứ nhất, đừng kiếm tiền đầu cơ mạo hiểm
Khi đã bước vào giai đoạn sau khi thành gia, người đàn ông cần phải biết đột phá, nhưng cũng không thể quên mất sự ổn định. Nếu còn ở thời điểm trẻ tuổi, không phải chịu trách nhiệm với ai, chúng ta có thể ôm tâm lý may mắn mà đánh liều tất cả, dù thất bại cũng còn có cơ hội và thời gian để vực lại từ đầu. Tuy nhiên, nếu đã thành gia lập nghiệp, tức là chúng ta đã có những trọng trách trên vai với gia đình, người thân, để họ không phải chịu khổ.
Thứ hai, đừng kiếm tiền bất nghĩa
Người ta có thể bán thời gian, bán công sức, bán tâm huyết, bán sản phẩm… để kiếm ra đồng tiền, nhưng tuyệt đối không bán lương tâm và nguyên tắc. Có những loại tiền không thể tiêu, càng không thể nhận vì càng cố chạm vào những gì không thật sự thuộc về mình, vận khí và tiền tài của bạn lại càng sớm ngày mất hết. Đừng để đến lúc danh tiếng lụn bại, người trong ngành đều gièm pha điều tiếng, đánh mất vị thế của mình trong giai đoạn quan trọng nhất sự nghiệp mới hối hận.
Thứ ba, đừng kiếm đồng tiền vất vả
Khi tuổi trẻ, có sức khỏe là có tất cả, chúng ta sẵn lòng làm việc nặng nhọc, khai thác hết mọi sức lực của thân thể. Thế nhưng đến giai đoạn “nhi lập”, sức khỏe không còn là quỹ tài sản dồi dào mà chúng ta có thể dễ dàng khôi phục như trước nữa. Ở thời điểm này, thay vì tìm đến những công việc tay chân, lao động vất vả, hãy tận dụng kinh nghiệm và kỹ năng mà chúng ta đã tích lũy được trong suốt giai đoạn đầu đời để phát triển sự nghiệp bằng trí tuệ.
2. Ba loại bạn không kết giao thân thiết
Thứ nhất, đừng thân thiết với người chung đụng lợi ích kinh tế
Khi xây dựng quan hệ với những đối tác làm ăn có chung đụng lợi ích kinh tế, chúng ta không nên kết giao quá thân thiết, chia sẻ mọi điều vì tiền bạc rất dễ làm thay đổi tính cách con người. Gặp người chân thành, tốt bụng thì không sao, nhưng nếu gặp người ghen tị, tính toán thì sẽ đem tới rất nhiều thị phi.
Thứ hai, đừng thân thiết với người giả tạo, “thảo mai”
Trên đời sợ nhất là những người vốn quan hệ nhạt nhòa, hết sức xa lạ bỗng trở nên thân thiết, quan tâm đủ điều. Lòng tin mà thứ xây dựng trên nền tảng sự chân thành dài lâu chứ đừng đặt vào những kẻ ton hót, nịnh bợ và chỉ sẵn sàng săn đón chúng ta khi thành công. Vì chính những người này cũng có thể trở thành kẻ đầu tiên sẵn sàng bỏ rơi, coi thường mình khi gặp cảnh thất bát ê chề.
Thứ ba, đừng thân thiết với người vô nghĩa vô tình, không đáng tin cậy
Một người bạn thật sự tốt đẹp sẽ không muốn bị ràng buộc hay gắn liền với lợi ích kinh tế, nhưng khi bạn bè gặp chuyện khó khăn, họ luôn là người đầu tiên đưa tay giúp đỡ. Đó là giá trị đến từ tình nghĩa đôi bên, chứ không đến từ vật chất. Ngược lại, với những kẻ không đáng tin cậy, vô tình vô nghĩa, một khi bạn đã hết giá trị lợi dụng thì họ lập tức “đá” bạn đi ngay.
3. Ba loại việc không nên làm
Thứ nhất, đừng làm việc để thể hiện
Nhiều người muốn ra vẻ hiểu biết để thể hiện sự giỏi giang, bản lĩnh mạnh mẽ của mình, muốn vượt bậc hơn người khác nên thường rơi vào cảnh “há miệng mắc quai”, thường bị nhờ vả những chuyện không thuộc trách nhiệm của mình. Do đó, họ vừa khó lòng tập trung vào công việc của bản thân, vừa phải làm việc hộ người khác một cách không công mà chưa chắc đã được biết ơn thật lòng. Người thật sự có bản lĩnh thì không cần tìm cách thể hiện. Mọi người chỉ cần nhìn vào thành tựu của họ cũng có thể nhận ra.
Thứ hai, đừng khoe khoang tài sản, vật chất
Khi bắt đầu có trong tay một số lượng tài sản nhất định, rất nhiều người thường bị cuốn vào dòng xoáy chạy đua về vật chất, khi ăn uống thì phải ra tay hào phóng, khi mua sắm thì phải chọn hàng hiệu đắt giá… Đây chỉ là hành vi tô vàng nạm bạc bề ngoài, không thể tăng lên giá trị thực sự của bản thân mà ngược lại, trong mắt những người thực sự bản lĩnh, hành động ấy chỉ như một kẻ “giàu xổi khoe của” mà thôi.
Thứ ba, không gây sự khiến gia đình bất hòa không yên
Sau khi vượt qua 30 tuổi, chúng ta đã không còn là một đứa trẻ hiếu thắng, mọi chuyện chỉ muốn giành phần hơn mà đã lột xác trở thành một người đàn ông bản lĩnh, trưởng thành. Do đó, chúng ta cũng phải học được cách nhường nhịn, chăm lo và bảo bọc cho những người thân gia đình, những người sẽ mãi mãi sát cánh cùng ta đi hết toàn bộ cuộc đời.

Cầm tiền trong tay, chớ đến 3 nơi; không xu dính túi, tránh xa 2 loại người này: Lời cổ nhân đã dạy, nghe theo thì phát đạt, bỏ qua thì lụn bại

Cầm tiền trong tay, chớ đến 3 nơi; không xu dính túi, tránh xa 2 loại người này: Lời cổ nhân đã dạy, nghe theo thì phát đạt, bỏ qua thì lụn bại

Hạn chế đến 3 chốn này, tránh xa 2 kiểu người này là cách tốt nhất để bạn giữ được những đồng tiền quý giá mà bạn phải đổ mồ hôi công sức ra mới có được, cũng là để giữ sự tôn nghiêm cho chính mình.


Trong xã hội luôn tồn tại 2 kiểu người: người có tiền và người ít tiền. Dù thuộc tầng lớp nào, địa vị xã hội ra sao, ta vẫn nên nghe theo một số lời khuyên khôn ngoan mà cổ nhân xưa để lại. Không làm theo có thể khiến ta lầm đường lạc lối, sau này có quay đầu nhìn lại hối hận cũng chẳng kịp. Một trong số đó chính là: "Cầm tiền trong tay, chớ đến đến 3 nơi; không xu dính túi, cần tránh hai loại người".

3 nơi chớ đến khi giàu

1. Sòng bạc
Có rất nhiều yếu tố đưa con người đến bờ vực phá sản, trong đó, cờ bạc chính là nguyên nhân hàng đầu. Từ thời cổ chí kim đến nay, vô số người giàu có đã nướng hết tiền bạc ở sòng bạc.
Cờ bạc vốn dĩ là một thú vui dễ gây nghiện, lợi thì ít mà hại thì nhiều. Một khi đã bước chân vào sòng bài, quay đầu đi ra là chuyện không hề dễ dàng.
Chỉ vì một chút tham lam trong lòng, lại muốn hưởng mà không muốn làm, con người thường bị cám dỗ bởi cờ bạc. Ta cứ nghĩ cờ bạc giúp mình thu lời lớn dù bỏ ra không bao nhiêu, khi thắng rồi lại ham thắng nữa, khi thua cuộc lại muốn gỡ gạc. Rốt cuộc, ta cứ đắm chìm mãi trong đó, vừa hủy hoại gia đình, vừa hủy hoại chính mình.
Có người giàu lên sau một đêm nhờ cờ bạc, cũng có người vì cờ bạc mà mất trắng cơ đồ bấy lâu nay. Từ xưa đến nay, chuyện gia đình ly tán vì cờ bạc chẳng hề hiếm. Do đó, cổ nhân luôn dặn những người có tiền tuyệt đối không nên bước chân vào sòng bạc. Từng đồng tiền đều do ta lao tâm khổ tứ mà giành được, tại sao lại có thể dễ dàng ném hết chúng vào cờ bạc như vậy?
Cầm tiền trong tay, chớ đến 3 nơi; không xu dính túi, tránh xa 2 loại người này: Lời cổ nhân đã dạy, nghe theo thì phát đạt, bỏ qua thì lụn bại - Ảnh 1.
2. Chốn "phong hoa tuyết nguyệt"
Điều này cũng chẳng có gì khó hiểu, bởi chốn phong hoa tuyết nguyệt là nơi con người dễ đánh mất ý chí của mình nhất.
Ta dành nửa đời người để làm việc chăm chỉ, cuối cùng cũng tích cóp được một số tiền kha khá để bản thân và gia đình có thể sống một cuộc đời tốt hơn. Đây chính là lúc con người bắt đầu tìm cách để tận hưởng cuộc sống. Thế nhưng, đến chốn phong hoa tuyết nguyệt để tìm vui thú không phải là một lựa chọn thông minh. Nơi đó tuy dễ vào nhưng khó bước chân ra.
Quá buông thả bản thân, ta sẽ không chỉ dễ khuynh gia bại sản mà còn khiến gia đình lục đục. Vì thế, cổ nhân khuyên con người nên biết giữ mình, tránh phí tiền vào những chốn hưởng lạc như vậy.
3. Quê hương
Phần lớn mọi người đều ngạc nhiên khi nghe được điều này: "Tại sao tôi lại không thể về quê khi có tiền trong tay?".
Thực ra, chẳng phải con người không thể hồi hương mà vấn đề nằm ở chuyện xảy ra sau đó. Người xưa có câu: "Khi nghèo đừng tìm người thân, khi giàu đừng về quê hương" cũng là muốn ám chỉ điều này.
Về quê mà ta cứ khoe khoang về của cải, gia tài đồ sộ mà mình có, không sớm thì muộn cũng sẽ có người kéo đến hỏi xin vay tiền. Họ nịnh bợ ta, khách sáo với ta, coi ta như bằng hữu thân cận, cốt chỉ nhằm mục đích vay tiền.
Nếu cho vay, chẳng khác nào ta đang khuyến khích họ không làm mà hưởng, như vậy cũng chính là đang hại người. Nếu không cho mượn, ta lại mang tiếng là kẻ vô tình vô nghĩa, đắc tội với những người xung quanh.
Vì thế, để tránh xa tình thế tiến thoái lưỡng nan này, tốt hơn hết là nên khiêm tốn, kiệm lời.
Cầm tiền trong tay, chớ đến 3 nơi; không xu dính túi, tránh xa 2 loại người này: Lời cổ nhân đã dạy, nghe theo thì phát đạt, bỏ qua thì lụn bại - Ảnh 2.

2 kiểu người cần tránh khi nghèo

Người xưa có câu "Tuế hàn tri tùng bách, hoạn nạn kiến chân tình", ý chỉ: Năm lạnh giá mới biết tùng, bách là loài úa tàn sau cùng, trong hoạn nạn mới rõ tấm chân tình của nhau. Khi đang không xu dính túi, ta chớ nên tiếp xúc với 2 loại người này.
1. Người "ném đá xuống giếng"
Loại người này trong cuộc sống không hề hiếm. Họ thấy vui khi người khác gặp họa, coi đó như một trò đùa không hơn không kém.
Khi ta giàu có, họ đến bên ta giả vờ tôn trọng quý mến. Thế nhưng, chỉ cần ta sa cơ lỡ vận, bọn họ sẽ ngay lập tức độc mồm độc miệng mà trù ẻo, chẳng những không giúp đỡ mà còn khiến ta thêm khốn khổ hơn.
Vì thế, nếu đã nhận ra bản chất hiểm ác của loại tiểu nhân này, dù sau này có ra sao thì ta cũng nên tránh xa, bởi bọn họ chính là mối tai họa to lớn nhất.
Cầm tiền trong tay, chớ đến 3 nơi; không xu dính túi, tránh xa 2 loại người này: Lời cổ nhân đã dạy, nghe theo thì phát đạt, bỏ qua thì lụn bại - Ảnh 3.
2. Người "thấy hoạn nạn liền xa lánh"
Trong cuộc sống, không ít người khi thấy ta sa cơ lỡ vận liền ngay lập tức xa lánh, dù trước đó còn coi nhau như bằng hữu thân thiết. Chẳng có tiền trong tay, ta không khác nào "quả bom nổ chậm" mà họ thấy cần phải tránh xa.
Nếu ta mở lời xin vay tiền họ, họ cũng sẽ khéo léo từ chối rồi dần tỏ ra xa cách để không phải tiếp xúc với ta. Loại người như vậy chỉ muốn "có phúc cùng hưởng", nhưng lại không dám chịu cảnh "có họa cùng chia".
Đối với những người như thế, tốt nhất là ta nên tránh xa, vừa đỡ bị người ta coi thường, vừa không đánh mất thể diện của bản thân mình.































Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2020

Lời Phật dạy: Chỉ cần biết và tu dưỡng 3 điều này, cả đời nhất định HẠNH PHÚC, nhiều ÂN ĐỨC

- Con người chỉ cần giữ và học được 3 điều này nhất định sẽ vui vẻ hạnh phúc.


Hãy cũng đọc câu chuyện sau đây:
Có một tỷ phú sống trong căn biệt thư xa hoa. Nhưng một ngày kia mắc bệnh hiểm nghèo, ông chợt nhận ra rằng tất cả những gì là danh vọng, tiền tài và vật chất, thực ra đều hư vô như mây khói.
Vì lo sợ sẽ không sống được bao lâu nữa, ông bèn tìm đến một vị danh y để xin lời khuyên. Sau khi bắt mạch, danh y nói với ông rằng: “Bệnh của ông ngoài cách này ra thì không thuốc nào có thể chữa khỏi. Tôi sẽ kê cho ông ba đơn thuốc, ông cứ theo đó mà làm, hết đơn thứ nhất thì chuyển sang đơn tiếp theo.”
loi phat day 1
Vị tỷ phú về nhà, trong lòng phấp phỏng hy vọng. Ông lấy đơn thuốc đầu tiên ra và đọc: “Hãy đến một bãi biển và nằm đó khoảng 30 phút, làm liên tục như vậy 21 ngày.” Mặc dù thấy khó hiểu, nhưng ông vẫn quyết định ra bờ biển. Ông lang thang một vòng rồi ngả lưng nằm trên bãi cát.
Bất chợt một cảm giác nhẹ nhàng và khoan khoái vô cùng bao trọn thân thể ông. Vì trước đây công việc bận rộn nên ông không có cơ hội nghỉ ngơi. Nay ông có thể tĩnh tâm lại để lắng nghe tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng biển rì rào hòa lẫn với tiếng kêu thánh thót của đàn hải âu gọi bầy… Trái tim ông bỗng thổn thức, chưa bao giờ ông có được cảm giác thoải mái như bây giờ.
Ngày thứ 22, ông mở đơn thuốc thứ hai, trong đó viết: “Hãy tìm 5 con cá hoặc tôm rồi thả chúng xuống biển, liên tục như vậy trong 21 ngày.” Trong lòng ông đầy rẫy những băn khoăn, nhưng vẫn cặm cụi đi mua tôm cá rồi thả chúng ra biển. Ngắm nhìn từng con vật bé nhỏ được trở về với biển khơi, trong lòng ông không nén nổi nỗi xúc động.
Ngày thứ 43, ông đọc đơn thuốc thứ ba: “Tìm một cành cây và viết những điều khiến ông cảm thấy không hài lòng lên bãi cát.” Nhưng khi ông vừa viết xong, thủy triều lại cuốn tất cả xuống biển. Ông lại viết, sóng lại cuốn đi, lại viết, lại cuốn đi, rồi lại viết, và lại cuốn đi… ông bật khóc nức nở vì chợt hiểu ra tất cả. Khi về nhà ông cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, tinh thần chưa bao giờ thoải mái và tự tại đến thế, thậm chí ông cũng không còn sợ cái chết nữa.
Từ câu chuyện trên chúng ta có thể rút ra 3 bài học cuộc đời như sau:
Thứ nhất: Nghỉ ngơi
Thứ hai: Cho đi
Thứ ba: Buông xuống
Nghỉ ngơi đúng lúc - Sống đơn giản cho đời thanh thản
Phật giáo cho rằng, trong xã hội này có hai loại người. Một là quá tham lam, mong muốn và theo đuổi sự thành công, mong muốn kiếm tiền, ham muốn sao cho mình không ngừng vươn xa hơn nữa. Còn loại người thứ hai sống không có mục đích, không có chí tiến thủ.
Nhưng ta cần nhận thức rõ rằng, biết đủ sẽ cảm thấy vui, theo đuổi những thứ viển vông bằng mọi giá sẽ khiến cuộc sống bạn luôn áp lực.
Người thông minh là người biết nên làm và nên nghỉ ngơi hợp lý. Càng sống đơn giản cuộc sống của chúng ta càng an nhiên.
Con người sống biết cho đi
Cho đi không toan tính mới là cách khiến chúng ta bồi dưỡng tinh thần, nuôi dưỡng lòng từ bi tuyệt vời nhất. Khi ta cho mà không có sự tính toán thì sự cho ấy mới là cao thượng nên ta sẽ nhận được sự an lạc, hạnh phúc.
Học cách buông đúng lúc
Nếu như con người biết buông xả trong đời sống hiện tại. Buông đi những lợi danh, buông đi những hận thù chấp nhặt. Đồng thời xả đi những mưu cầu tính toán cho bản thân, xả đi những “tham – sân – si” trong cuộc sống thường nhật thì sẽ tự tìm thấy cho mình niềm an vui và thanh thản trong tâm hồn.
Bởi khi biết buông xả thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám dỗ của tham, sân, si, của mạn nghi ác kiến để rồi nhìn thấy niềm vui xung quanh ta.
Tham lam là một liều thuốc độc, và dục vọng là con dao hai lưỡi. Hãy trân trọng những gì bạn đang có, bạn sẽ thấy rằng bản thân mình là người giàu có nhất trên cõi đời này.