Nhớ nhau đêm giở trang lưu bút
Kỷ niệm buồn vui tuổi học trò.
Đời sau nếu phải chờ tri kỷ
Đâu ngại tóc xanh hóa bạc đầu.
Bạn là đại dương còn tôi là sóng biển
Đại dương buồn sóng biển cũng mênh mông.
Trời đất mênh mông ai tri kỷ
Đến cùng ta cạn một hồ trường.
Khách về bỏ dở chung trà nguội
Mới biết tri âm chẳng dễ là.
Trần gian lỡ đọa thì không tiếc
Chỉ tiếc trên đời thiếu tri âm.
Đời ta mong gặp người tri kỷ
Để rót rượu nồng sưởi ánh trăng.
Quen biết đầy thiên hạ
Tri kỷ được mấy người.
Xin cảm tạ nghĩa trần gian đây đó
Bạn tâm giao người xa lạ tâm tình.
Hạnh phúc là gì vậy bạn nhỉ?
Tôi nhận ra khi nó đã qua rồi...
Phượng rơi gợi nhớ những chiều
Bạn bè chung bước ôi nhiều thân thương.
Hè về phượng trải gót chân
Hoa thì còn đó cố nhân đâu tìm.
Thương hoài ghế gỗ bàn nâu
Ấm hơi bè bạn chụm đầu sớm trưa.
Sống trong bể ngọc kim cương
Không bằng sống giữa tình thương bạn bè.
Chuyện không hợp ý cười thêm ngượng
Đời vắng tri âm sướng cũng thừa.
Bạn là người vui khi ta vui, cười khi ta cười và nắm chặt tay ta khi ta khóc.
Tình bạn nhân đôi niềm vui và sẻ chia nỗi buồn.
Tình bạn là hương hoa
Ướp thơm hương cuộc đời.
Chén trà nhấm nháp tình tri kỷ
Chuyện vãn khề khà thú ngắm hoa.
Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải không tiền không mua.
Nâng chén hỏi trăng thơ đâu nhỉ
Và bạn tri âm có nhớ mình.
Biết đâu có được duyên may
Gặp người tri kỷ nơi này thì sao.
Ta là bạn chẳng phân chia giai cấp
Một sức mạnh vô hình sâu thẳm trong tim.
Tình bạn gắn kết bao người lại
Có nhiều bạn tốt đáng tự hào.
Ta mới hỏi tri âm thời lận đận
Khóm cúc vàng bên dậu nở hay chưa?
Tình bạn trên đời như sao sáng
Sáng mãi như là mặt trời kia.
Bạn là đại dương còn tôi là sóng biển
Đại dương buồn sóng biển cũng mênh mông.
Nhớ thật nhiều ngày tung tăng đến lớp
tuổi học trò với bao chuyên thân thương.
Ta đem trái đất ngâm thành rượu
Ta lấy càn khôn nướng thành mồi
Ước chi ta gặp người tri kỷ
Đem rượu mồi ra túy lúy say.
Bạn bè ơi ta sắp phải xa rồi
Bao kỷ niệm ước mơ còn hiện hữu
Đỏ rực trời phượng xưa đầy quyến rũ
Ngẩn ngơ lòng ve xao động ngân vang.
Từ khi bạn có mặt nơi đây
Không gian như bừng thêm ánh sáng
Và cảm giác thân thương
Lan tỏa đến mọi người
Vì bạn ơi bạn đã
Cho đời một khuôn mặt tươi cười.
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình say nghĩa bấy lau nay
Say thơ say nhạc say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.
Còn chút gì để mà nhớ mà thương
Đừng gợi lại những nỗi lòng đau khổ
Đường gợi lại những buồn đau tủi hổ
Kỉ niệm xưa xin giữ mãi trong lòng…
Dù cho tung cánh muôn phương
Ơn thầy nghĩa bạn tình trường không phai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét