Con không biết sau này con có gia đình, con có còn dành hết cả trái tim này để yêu thương mẹ như bây giờ nữa không? Nhưng giờ phút này, con ước cho mẹ...
Đôi lúc con thật ngu ngơ khi vẽ nên cả hàng tá ước mơ, khi sức lực của con là hữu hạn còn những ước mơ kia thì vô hạn.
Con đường phía trước thật dài và thời gian trôi thật nhanh. Hơn nhiều lần trong ngày con nhớ đến mẹ, con nhớ đến cái dáng dấp của mẹ đi chợ từ sáng sớm.
Con nhớ những buổi trưa mẹ nấu lên bữa cơm giản dị nhưng đủ tất những cái gọi là tình thương. Nhớ những lời cằn nhằn không bao giờ mệt mỏi của mẹ khi thấy con cứ ngồi gõ gõ bên bàn phím miệt mài, nhớ cả đám cải mẹ gieo trong chậu cảnh của ba.
Con ước một điều là con lớn thật nhanh! Nhưng con cũng không muốn mẹ già đi, mẹ à! Mẹ dành cả cuộc đời của mình để chở che cho những đứa con, chăm chút cho từng đứa cháu nhỏ. Những niềm lao động mệt mỏi nhưng vô cùng quí giá ấy đã làm nên một người mẹ của con.
Con người ta biết hư là sẽ làm mẹ buồn, nhưng mấy ai biết vượt qua mọi cám dỗ đó để mẹ được bình yên. Cho dù sau này con thật sự trưởng thành, mẹ vẫn sẽ lo lắng cho con như ngày nào con còn bé.
Con không biết sau này con có gia đình, con có còn dành hết cả trái tim này để yêu thương mẹ như bây giờ nữa không? Nhưng rồi một lúc nào đó trong cuộc đời, con cũng sẽ dành tất cả những tình yêu thương và vắt kiệt sức lực của mình cũng chỉ để che chở cho con của con, như mẹ đã làm.
Mẹ thậm chí còn không cần biết đến sinh nhật của mình, còn con thì năm nào cũng nằng nặc đòi mẹ mua quà cho con. Mẹ thậm trí còn khắt khe khi chi những thứ cho bản thân mẹ, nhưng luôn dễ dãi với những gì con muốn.
Chữ TÌNH đó mẹ đều có cả, nhưng chữ hiếu mấy khi con làm tròn.
Thế nên giờ mẹ phải khỏe mạnh nhé! Và hãy quẳng cái gánh lo từ đâu đâu trên trời ấy đi, con vẽ cho mẹ một ước mơ nhỏ thôi.
Và ai ơi, hãy yêu thương mẹ thật nhiều vào nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét